Chương 90: Sắm đồ Tết

3K 287 41
                                    

Mặc dù Hoắc Cừ nói hắn có thể tìm được đường về nhà nhưng Úc Thanh Hoan vẫn không yên lòng, sợ hắn tự nói tài xế ngày mai không cần đến đón, trong lúc đang ăn tráng miệng liền gọi điện thoại cho bên kia.

Ai biết tài xế lại nói: "Cậu yên tâm đi, ngày mai đúng giờ tôi sẽ qua. Hoắc giáo sư nói với để tôi không cần đưa cậu ấy về nhưng vẫn cần đưa cậu ấy đi làm. Hơn nữa, thật ra chiều hôm qua tôi vẫn luôn đi theo phía sau cậu ấy."

Úc Thanh Hoan có chút bất ngờ, đi làm vẫn cần người đón là có ý gì?

Cúp điện thoại, cậu đi hỏi Hoắc Cừ.

Hoắc Cừ đang tranh tài với đĩa thịt xào ớt xanh, đũa gắp nửa ngày cũng không thể gắp được, đôi môi mím chặt, ánh mắt càng ngày càng mất kiên nhẫn. Nghe vậy, trực tiếp để đũa xuống, thành thực nói: "Bởi vì anh không tìm được đường đi làm."

Úc Thanh Hoan kinh ngạc: "Đường đi làm không phải là giống với đường về sao?"

Có lúc cậu thật sự là không lí giải được mạch não của Hoắc Cừ. Kéo ghế ở bên cạnh hắn ngồi xuống, lấy tay chống cằm nhìn hắn, "Đường về nhà đi thế nào, đường đi làm đi thế đấy mà."

Hoắc Cừ lắc đầu, trông rất kiên định, thậm chí còn khiến Úc Thanh Hoan sinh ra một loại ảo giác mình nói sai rồi.

"Không giống nhau," hắn nói: "Đường đi làm không có em."

Để đũa xuống, hắn cố gắng giải thích cho Úc Thanh Hoan hiểu, "Nơi có em đối với anh mà nói thì vô cùng đặc biệt ." Nên hắn mới có thể nhớ kỹ.

Biết rõ hắn chỉ là đang giải thích bình thường, Úc Thanh Hoan vẫn cứ cảm thấy tim đập nhanh hơn, sắc mặt cậu ửng đỏ, cụp mắt không nhìn Hoắc Cừ, lông mi run run, lẩm bẩm: "Miệng ngọt như vậy, có bôi mật sao."

Hoắc Cừ mờ mịt nhìn cơm nước trên bàn, lại sờ miệng mình, tiến đến trước mặt Úc Thanh Hoan, thành thật nói: "Không có."

Hắn cách rất gần, gần đến mức Úc Thanh Hoan có thể đếm rõ ràng từng sợi lông mi của hắn.

Lúc mới được sống lại, Úc Thanh Hoan liền thề đời này mình nhất định phải yêu đương thật nhiều. Thế nhưng, không biết vì sao, dù người khác có đẹp đến đâu cũng không thể làm cho cậu sinh ra cảm giác gì đặc biệt, với Hoắc Cừ, vừa bắt đầu cũng như vậy.

Nhưng càng bên nhau lâu, ánh mắt của cậu càng không có cách nào rời khỏi Hoắc Cừ.

Úc Thanh Hoan cười, tiến đến hôn hắn một cái.

Hoắc giáo sư nhà mình, là đẹp mắt nhất.

"Đúng là bôi mật."

Hoắc Cừ sửng sốt một chút, lập tức cũng cười, Thanh Hoan nói cái gì thì là cái đó đi.

Hoắc Cừ đi làm rồi, Úc Thanh Hoan cũng chuẩn bị bắt đầu làm việc.

Vu Hâm nhận cho cậu việc chụp một bìa tạp chí, là tài nguyên hàng đầu, nhưng lại là chụp cùng Triệu Khanh Uyên.

Nói cũng lạ, hai đại minh tinh rất ít khi cùng chụp một bìa tạp chí, nhưng Úc Thanh Hoan và Triệu Khanh Uyên quan hệ rất tốt, lại cùng nhau cầm cúp ảnh đế. Fan của hai người còn rất hòa hợp, có lẽ bên phía tạp chí nhìn trúng điều kiện này nên mới đưa yêu cầu như thế.

[EDIT] Tôi chỉ muốn nói chuyện yêu đươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ