16: Phu nhân chủ tịch

2.9K 310 76
                                    

Công việc mọi thứ cũng đã giải quyết xong xuôi Ngọc Hải quyết định dành ra một ngày để đưa cậu đi chơi. Từ lúc yêu anh đến giờ cả hai rất ít khi đi đâu đó với nhau. Theo thời gian thì chúng ta sẽ càng nhận ra được rất nhiều điều. Anh và cậu cũng vậy hai người đã lãng phí quá nhiều thời gian cho nhau. Từ khi Văn Toàn bước vào cuộc sống của anh, anh chưa một lần nào cho cậu một buổi đi chơi trọn vẹn đúng nghĩa.

5 năm trước có thể cho là do lúc đó tuổi trẻ bồng bộc thiếu suy nghĩ mà anh khiến cậu suốt ngày phải lo lắng vì mình. Khi trước một ngày không biết có bao nhiêu người chạy đến báo tin cho cậu biết là anh đang đánh nhau. Lúc thì người này báo lúc thì người kia báo lúc thì đánh nhau lúc thì đua xe không thì lên phòng giám thị nặng hơn thì lên phường bảo lãnh cho anh. Hàng ngàn hàng tỉ điều làm cậu phiền não.

Còn mỗi khi lên kế hoạch đi đâu đó chơi thì kiểu gì cũng có trục trặc. Nếu không phải mỗi lần chuẩn bị đi thì anh lại có điện thoại và sau đó là biến mất. Thì cũng là vì tụi anh em chẳng ra gì của anh lại rủ rê đi chơi. Những lần như thế cậu chỉ biết thở dài và đi lại vào nhà ngồi đó chờ anh về xin lỗi như một tục lệ. Và riết rồi trong hai năm yêu nhau cả hai cũng chưa từng có buổi hẹn hò hay đi chơi riêng với nhau.

Đến bây giờ khi đã đủ trưởng thành biết suy nghĩ hơn về cuộc sống thì cả hai lại vì tính chất công việc. Một ngày 24 tiếng thì hai người như đã dành hết 20 tiếng cho công việc 4 tiếng còn lại chỉ để ngủ. Nhưng không phải vì như vậy mà tình cảm hai người phai dần đi. Nó ngày càng khắn khít hơn thuở ban đầu. Bố mẹ cậu cũng vui lòng vì người mà ông bà đã chọn cho con mình không lầm. Ngọc Hải bây giờ có trong tay có rất nhiều thứ mà tất cả mọi người đều ao ước. Tiền...anh có thừa, tài năng, nhan sắc... anh không thiếu và cả một tình yêu như truyện cổ tích.

Chuyến đi lần này không hẳn là chỉ đi chơi nhưng cũng có thể coi là đi chơi. Anh dẫn cậu đi khắp Nha Trang nơi nào có cảnh đẹp hay có gì thú vị anh cũng đều dẫn cậu đến. Hai người bon bon trên đường đầy nắng và gió với nụ cười rạng rỡ trên môi. Anh chưa bao giờ thấy Văn Toàn vui đến vậy hôm nay có lẻ là ngày mà cậu cười nhiều nhất.

Cậu nắm tay anh kéo đi hết chỗ này đến chỗ kia, mua cái này cái nọ, ăn đủ thứ món. Tấm ảnh đầu tiên sau 2 năm yêu nhau 5 năm xa cách và 2 tháng nối lại tình xưa được cho ra đời từ buổi đi chơi này. Tấm hình cả hai nhờ một người đi đường chụp giùm trong ảnh cậu vòng ta ôm eo anh tựa đầu vào ngực anh nở nụ cười thật tươi. Tay anh cũng không ngần ngại mà ôm vai cậu. Tấm ảnh đó bỗng trở thành ảnh nền điện thoại của cả hai.

Bãi biển bây giờ cũng chỉ còn thưa thớt vài người anh và cậu cùng nhau đi dạo biển. Những đợt sóng cứ xô vào bờ làm ướt chân cả hai. Bầu trời hôm nay có rất nhiều sao trăng hôm nay cũng rất sáng. Trời đêm dưới bãi biển Nha Trang chỉ còn bóng cậu và anh đang nắm lấy tay nhau đi dạo. Tiếng sóng ồ ạt ập vào.

- Em nè - anh bỗng lên tiếng

- Hử - cậu ngước nhìn anh

Anh bỗng nhiên đứng lại trước mặt cậu không đi nữa.

- Có quà cho em nè xòe tay ra

Văn Toàn không biết được là anh người yêu của mình đang chuẩn bị bày trò gì nữa. Nhưng nghe đến quà là thích rồi cậu ngây thơ mà xòe tay ra.

[0309] Bạn trai tôi là trùm trườngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ