17

680 79 9
                                    

Jungwon kết cục vẫn cảm thấy bản thân thật kiên cường, thật mạnh mẽ, chưa chảy máu mũi.

Cậu chống cằm nhìn Jay sửa bài cho mình, dấu mực đỏ ít hơn trước đây rất nhiều, không phải vì cậu đã tiến bộ vượt bậc đâu, mà vì anh ngày càng lười sửa những chi tiết nhỏ nhặt, nhìn sơ thấy sai là sai, một chút cũng là sai, một chút không vừa mắt cũng là sai.

"Cậu không tâm trung thì dù có học thêm bao lâu, làm đi làm lại cũng không thể đúng hoàn toàn được."

Jay ngán ngẫm nhìn những lỗi sai quen thuộc mà Jungwon đã liên tục lặp đi lặp lại trong mấy ngày nay. Dạng bài mới giảng thì không sai, dạng bài cũ vẫn đè ngay một chỗ mà sai. Thật không hiểu nổi.

"Đặt tâm tư vào cũng không thể hảo hảo hoàn thành 10/10 được. Con người không ai hoàn hảo mà."

"Đó chỉ trong trường hợp cậu không giỏi lĩnh vực này nhưng giỏi ở lĩnh vực khác."

"Tớ biết tớ giỏi nhất là gì mà."

"Nói ra nghe thử xem."

"Chính là thích cậu!"

"Ngoài ra?"

"Hình như chưa có.."

"Cố gắng học đi. Hôm nay cậu tiếp tục làm bài đến 9 giờ đi."

"Nhưng 10 giờ tối tớ phải ngủ rồi."

"Vậy làm đến khi nào không còn lỗi sai thì nghỉ."

"Vậy nếu đến 9 giờ vẫn chưa xong?"

"Thì tiếp tục!"

"Sao hôm nay cậu khó tính vậy? Hay..."

"Hay thế nào?"

Cậu vốn ngốc nhưng khi đang nói chuyện với Jay thì rất chú trọng. Cậu ngập ngừng định nói "hay là do cuộc gọi khi nãy" nhưng lại sợ anh không muốn, sợ anh nghĩ cậu đã tham gia vào cuộc sống riêng của anh, nên nghĩ thêm một chốc mới đáp:

"Hay do cậu không muốn dạy kèm cho tớ nữa?"

"Sao lại nghĩ vậy?"

"Vì thái độ của cậu hôm nay... thôi bỏ đi, cứ cho là tớ đang dậy thì nên suy nghĩ nhảm nhí đi. Đừng để ý tới."

Cậu lắc đầu xem như bản thân đã bị náo loạn đầu óc một phen, đứng dậy định đi lại cho thoải mái thì anh bỗng giữ lấy tay cậu.

"Ba gọi điện thoại, nói sẽ chuyển trường cho tớ."

Cậu nghe vậy, đồng tử chấn động mà đờ đẫn cả người, tay chân phút chốc như bũn rũn không còn chút sức lực nào.

"Vậy còn cậu?"

"Sao?"

"Cậu có muốn tớ đi không?"

"Tương lai của cậu, tớ không quản được."

"Trả lời tớ, trả lời thật đúng."

Cánh môi cậu ngập ngừng, trong đầu suy nghĩ rất nhiều mà như không thể nghĩ được gì. Cuối cùng nuốt một hơi lạnh xuống, khẽ đáp

"Có!"

"..."

Anh không nói gì, cậu cũng không nghĩ ra được gì, trong đầu chỉ là mớ hổ lốn, suy nghĩ lộn xộn, hỗn tạp đủ loại cảm xúc.

[Jaywon || Chuyển ver] Đợi anhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ