Chap 6: LÒNG TỐT CỦA LỤC TIÊN SINH GIÁ BAO NHIÊU?

667 128 12
                                    

Chap 6: LÒNG TỐT CỦA LỤC TIÊN SINH GIÁ BAO NHIÊU?

Author: Yên Ninh

Beta: Như Ngọc

/
Lần đầu tiên nhìn thấy người trái tim ta như nổ tung thành ngàn vạn mảnh pháo hoa, nào biết rằng lại phải dùng chín kiếp mới quét dọn được đống tro tàn.

Ở kiếp thứ 7, trước khi dùng thanh kiếm ta tặng đâm xuyên tim ta, người đã hỏi ta rằng, “Tướng quân, trong tim ngài thật sự là ta ư?" Chín kiếp ta đi tìm Cơ Phát, tám lần hội ngộ, người ta gặp có phải là Cơ Phát của ta không? Và ta có còn là tiểu Thái tử Hàn Diệp năm đó? Không có câu trả lời.
/

1.

Tiếng cưa máy đốn hạ cây cối. Tiếng loảng xoảng đổ vỡ của cửa kính, thủy tinh. Tiếng la hét ẩu đả. Tửu trang yên tĩnh thơ mộng trở nên hỗn loạn kinh khủng.

Tửu trang mà Trương Mẫn này là của một lão nông để lại cho các con mình. Tiền là thứ rất vi diệu, nó có thể khiến cho tất cả mọi thứ biến chất, kể cả tình thân. Chia chác thừa kế không đều giữa con cháu dẫn đến cuộc xô xát lúc này.

Các công nhân bản địa co cụm lại một bên, trơ mắt đứng nhìn nhóm côn đồ hành hung ông chủ mới của mình. Ở Bordeaux nổi tiếng trị an tốt nên thư ký Mã chỉ thuê ba vệ sĩ. Nhóm người bọn họ hoàn toàn yếu thế trước đám người hung hãn kia. Trương Mẫn chiến lực không nhỏ, nhưng lấy ít địch nhiều khiến y dần xuống sức. Khi y đang giằng co với một kẻ thì từ phía sau một kẻ khác dùng dao chém tới. Tất cả đều đông cứng ở khoảnh khắc đó.

Vệ sĩ ở quá xa.

Nhóm thư ký Mã gà què đứng chết trân hét lên.

Trương Mẫn xoay người. Trong sát na ánh sáng con dao lóe lên, y tếu táo nghĩ 'Chém lên mặt thì hủy dung mất. Khuôn mặt hoàn mỹ này bị hủy thì không biết bao nhiêu tiểu mỹ thụ đau lòng đến chết'. Nhưng rồi cơn đau trong dự kiến lại không ập đến. Trước mắt y được che chắn bởi một thân hình cao lớn.

Lục Vi Tầm kinh hoảng tột độ. Hắn bỏ quên hết mọi chiêu số, giống như một tên tay mơ lao ra dùng thịt cản dao. Màu đỏ tươi của máu tạt tắt sự hiếu chiến của nhóm côn đồ, và thôi thúc những người đang chăm chăm đứng ngoài cuộc lên tiếng. Rốt cuộc không ai muốn có người chết cả, nhất là người nước ngoài. Bọn người kia rút đi. Cuộc hỗn loạn kết thúc, Lục Vi Tầm mới hồi hồn. Hắn kiểm tra Trương Mẫn từ đầu đến chân, lo lắng hỏi:

"Em có bị thương ở đâu không? Trả lời." Hắn khẽ bóp cằm Trương Mẫn, "Bị dọa câm rồi sao?"

"Buông. Tôi không sao, chính anh mới đang bị thương đó!" Trương Mẫn cởi áo cardigan đang mặc, dùng nó bao lấy tay Lục Vi Tầm để cầm máu, "Nghĩ sao lại lấy tay chắn dao, anh nghĩ mình là siêu nhân à?"

"Sợ em bị thương. Không kịp nghĩ gì, bản năng che chở em xông lên thôi."

"Tất cả lòng tốt đều được yết giá rõ ràng. Lục tiên sinh, lòng tốt của anh có giá thế nào?"

"Trái tim của em."

"Mơ tưởng viển vông."

2.

[LỤC MẪN•DIỆP PHÁT]CAY NỒNG NHƯ RƯỢU, ĐẠM MẠC NHƯ NƯỚC [CAO H]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ