Ta Là Địa Chủ(19)

148 10 0
                                    



Độc Cô Dực không nói chi tiết tại sao Độc Cô Tu không biết mình rời kinh, nhưng nói cho cùng thì bây giờ hắn không thể đi khỏi Huyện Bạch Hà, nói thế nào cũng phải ăn vạ trong phủ của Thời Sênh.

Độc Cô Dực có bao nhiêu vô lại và khéo léo đưa đẩy, từ việc hắn có thể sống yên ổn trong Nguyễn phủ có thể thấy được.

Con người của Độc Cô Dực, vì bảo vệ tính mạng của mình, cái gì hắn cũng có thể làm được.

Thời Sênh e rằng cho hắn giả làm cô nương, chắc hắn cũng đồng ý.

...

Độc Cô Tu đến huyện Bạch Hà, lần này hắn không che giấu thân phận, rất nhanh chóng, người trong cả huyện Bạch Hà đều biết Nhiếp Chính Vương đến.

Thời Sênh không sợ chết, cũng vây lại xem Độc Cô Tu.

Độc Cô Dực cải trang thành một người đàn ông trung niên, đi bên cạnh Thời Sênh: "Nguyễn Tiểu Dạng, bổn vương... Ta muốn hỏi, cô đến xem hắn làm gì? Hắn rất muốn lấy mạng cô đó."

"Thế ngươi đi theo ta đến đây làm gì?" Mẹ kiếp, tên ngu ngốc sợ chết này ở trong phủ yên ổn thì không chịu, lại chạy theo cô, bị bệnh hả!

"Ta tới xem hắn định làm gì." Độc Cô Dực chau mày, ngó nghiêng thăm dò xung quanh, thu hút sự chú ý của những người bên cạnh.

Thời Sênh ôm trán.

Lúc mà làm trộm thì nhất định đừng nghĩ mình là trộm, phải thật bình tĩnh!

Thời Sênh lặng lẽ di chuyển sang bên cạnh.

Rời xa kẻ ngu si đần độn, yêu quý tính mạng mình.

Trong đám đông, Thời Sênh nhìn thấy Tô Họa, hình như nàng ta bị người khác lôi đi, lúc này nhìn thấy Độc Cô Tu được người người vây lấy như chúng tinh phủng nguyệt, gương mặt Tô Họa có vẻ ngơ ngác.

Độc Cô Tu và quan huyện nói với nhau một đôi câu chuyện phiếm, người đứng bên cạnh hắn liền đứng ra, làm bách tính đang ồn ào náo nhiệt bỗng yên lặng.

"Lần này vương gia đến đây, là vì tuyển tú vào cung, nữ tử trong gia đình đến tuổi đều có thể đến nha môn để báo danh."

Câu nói này vừa thốt ra, tất cả mọi người đều thấy kinh ngạc.

Tuyển tú? Tuyển tú sao lại đến huyện Bạch Hà tuyển chứ?

Sự hoài nghi này chỉ bỗng chốc hiện ra, rồi rất nhanh sau đó mọi người chỉ còn thấy vui vẻ, hứng thú, con gái của họ có thể vào cung nhận được sự sủng ái, há chẳng phải giống như bay lên trời sao.


"Tuyển tú?" Độc Cô Dực ngoáy ngoáy lỗ tai, "Tại sao ta không biết tin này?"

"Rõ ràng là mượn cớ!" Thời Sênh lườm Độc Cô Dực.

"Đương nhiên là bổn vương biết." Độc Cô Dực không kịp sửa lại, nói xong hắn liền bịt miệng, thấy mọi người không chú ý đên, hắn mới nói tiếp: "Cô không cảm thấy cách mượn cớ này rất lạ sao?"

Mượn cớ chuyện gì không mượn, lại mượn chuyện tuyển tú...

Thời Sênh im lặng, quá nửa là vì nữ chính mà tới.

[ Quyển 4]  Boss Là Nữ PhụNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ