🌸Xuyên Không, Làm Ơn Tránh Xa Em Trai Tôi Ra-(AllTake)-33 [Q2]

1K 213 91
                                    

❄ Ngày mới vui vẻ nha mọi người, tặng cho mọi năng lượng tích cực nè ✧◝(⁰▿⁰)◜✧

-----------------------------------------------------

Sau khi dọn dẹp xong tất thảy, Kakuchou giúp Takemichi choàng thêm một cái khăn len trên cổ, cảm thấy đã đủ giữ ấm cho cậu rồi thì mới cùng nhau đi.

- À, hiện tại thì mấy đứa bây đang sống ở đâu vậy? Cho tao xin địa chỉ chỉ đi để khi nào tao muốn thì tao sẽ ghé qua chơi với tụi bây.

- Takemichi này, thật ra...

Inupee cầm lấy tay áo của cậu, khuôn mặt lộ ra điểm khó xử khiến cho cậu không khỏi thắc mắc nhìn mọi người.

Có điểm bất thường trong đây.

- Sao thế? Tụi bây gặp vấn đề gì sao?

Ran nhìn Rindou, Rindou thế mà lại nhìn qua Kakuchou và cuối cùng người hứng đạn lại là Kokonoi. Hắn khóe mắt giật giật nhìn cái đám không có nhân tính xung quanh mình.

Này nói ra làm hắn khó chịu lắm có biết không hả?

- Takemichi thật ra bọn tao...không có tiền cũng chẳng có chỗ ở.

- H-Hả?

- Bọn tao lúc đến đây thì đã bị kẻ gian trộm hết tiền rồi, số tiền còn lại bên mình thì cũng đã dành để trả viện phí cho mày. Vốn là số tiền đó một phần dành ra là để trả tiền nhà trọ nhưng nay đã là cuối tháng, nếu không có tiền để trả thì tụi tao sẽ bị đuổi ra ngoài đường thành bọn vô gia cư hết.

Vừa nói xong, Kokonoi liền cà giật cà giật có dấu hiệu muốn sùi mép bọt mà lăn ra bất tỉnh nhân sự.

Đ*t mẹ, có lũ bạn đáng đồng xu bát nhựa! Chúng nó nhẫn tâm bắt một người có trong tay mấy trăm triệu yên cùng mấy căn nhà trong trung tâm thành phố là hắn thế mà giờ lại nói là không có một xu nào trong người!

Má tao nói tao tức tao xỉu 360 độ với đám mang tâm hồn của chó như mấy đứa tụi bây luôn đấy! Tâm hồn của một người có nhiều tiền không thể chịu nổi sự đả kích này.

- Takemichi xin lỗi mày, đã hứa rằng khi lớn lên sẽ cùng nhau sống trong một căn nhà mà tụi tao dành tặng cho mày thế mà giờ...

Inupee ra chiều tủi thân như một chú cún nhỏ đáng thương
mà ôm chặt lấy cậu mặc kệ thằng bạn thân đang bị sốc tâm lý. Nhìn người con trai cao lớn hơn mình bây giờ lại vì một lời hứa hồi con nít mà tự trách móc bản thân khiến cho Takemichi xót không thôi.

- Thôi thì thế này đi, tụi bây cứ đem theo đồ đạc đến nhà tao đi. Vốn căn nhà cũng rộng rãi lại nhiều phòng, em trai của tao thì thằng bé có người yêu nên chắc cũng không giành thời gian nhiều ở nhà nữa. Anh lớn của tao phải đi công tác bên nước ngoài còn cha mẹ cũng đi du lịch nốt nên xem như chỉ có một mình tao nên tụi bây cũng có thể thoải mái.

- Như vậy có ổn không Takemichi? Mới gặp lại thôi thì tụi tao đã làm phiền mày rồi.

Takemichi mỉm cười nắm chặt tay của Izana. Thật là, bộ cậu không đáng tin đến thế hay sao?

Cùng Nhau Đi Đến Hạnh Phúc (AllTake) [Hoàn] Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ