" Úi !!! no căng cả bụng "_ VietNam bước về phòng xoa bụng no căng của cậu vì cậu ăn ngay món tủ của mình mà đã ăn sạch 5 tô Phở ôi thật là vi diệu ai cũng ngỡ ngàng sức ăn của cậu , cậu lại bàn ngồi và lấy ra cái điện thoại mà mở nó lên
" Hey White , cô có ở đó không "_ VietNam gọi cho White để nhờ cô giúp
" Vâng , tôi ở đây có gì không ngài VietNam? "_ White hiện ra trên màn hình
" Ừm...tôi muốn nhờ cô một chuyện "_ VietNam
" Vâng ngài cứ nói "_ White
" Tôi muốn biết độ Hảo Cảm của mọi người ở đây đối với ta "_ VietNam chống cằm
" Ồ vâng đợi tôi một lát "_ White liền lấy thông tin đưa cậu coi
{ Độ Tình Cảm Của Các Nhân Vật }
[ VietCong : 45% ]
[ Ussr : 30% ]
[ Cuba : 55% ]
[ Laos : 50 % ]
[ Thailand : 35% ]
[ North Korea : 55% ]
[ China : 30 % ]" What !? sao cũng anh hai còn ít hơn Cuba và N.K vậy !! "_ VietNam gục xuống bàn
" Thật ra thì ngài cần làm nhiệm vụ mới có thể tăng lên "_ White
" Hử? nhiệm vụ gì "_ VietNam ngước lên nhìn
" Hừm thường thì nó sẽ có những nhiệm vụ cho ngài làm và thu thập các thông tin của người khác cho ngài hiểu rõ hơn "_ White
" Ồ vậy bây giờ nhiệm vụ tôi cần làm là gì ? "_ VietNam
" Nhiệm vụ đầu tiên của ngài đây "_ White đưa ra bảng nhiệm vụ
[ Lấy sự được sự yêu thương của VietCong và phần thưởng được nhận là 25 kim cương và 20 điểm
Chấp nhận or Không ]" Cũng không khó là mấy :)) Oke ta làm "_VietNam bấm vào chấp nhận nhiệm vụ
" À quên nói này với ngài là thất bại sẽ bị trừ điểm "_ White liền nói
" Hể!!! sao không nói sớm cơ chứ ;-; "_ VietNam bất lực
" Không sao hiện tại đang có 100đ lo gì :)) "_ White
" Ưu đãi ghê :)) mà bao nhiêu điểm ta mới được về "_ VietNam thắc mắc
" Này ngày phải làm hết nhiệm vụ được giao và điểm phải đủ 20.000 :)) "_ White cười nói
" Wtf ?! tao làm tới già à :)) "_ VietNam hối hận vcl khi tham gia
" Thôi đi ngài phải làm mới có thể về :)) ở đó mà than thở "_ White
" Đệt ಠ_ಠ , Fine làm càng nhanh càng tốt (;-;) "_ VietNam bất lực cmn đời
" Hehe chúc ngài may mắn ( U^U ) "_ White biến mất
VietNam cũng tắt đi điện thoại bỏ vào túi thì vừa cất xong thì cánh cửa phòng của cậu mở ra người bước vào không ai khác là VietCong
" Ể , anh VietCong có gì không ạ ? "_ VietNam nhìn anh
" Ừm...anh có chuyện muốn hỏi "_VietCong gãi đầu ấp úng
" Ừm anh cứ hỏi "_VietNam
" Thật ra...thì anh có giảm rất gần gũi với em "_VietCong suy tư
"..."
" Anh có cảm giác như gặp người thân của mình "_VietCong cười buồn
" Anh...nếu anh muốn thì em sẽ là em trai của anh ! "_VietNam
" Thật Không ?!! "_ VietCong quay sang nhìn cậu với vẻ mặt vui mừng
" Tất nhiên là thật rồi "_ VietNam cười tươi
VietCong nhào đến ôm cậu vào vòng tay , cậu cũng ôm lại cảm nhận được ấm áp mà từ lâu cậu chưa cảm nhận được bây giờ cậu có thể cảm nhận được rồi . VietCong cảm thấy vai mình ươn ướt thì anh nhìn thấy VietNam đang khóc anh cũng không quan tâm mà tiếp tục ôm dỗ dành cậu như một người anh trai dỗ em của mình . VietNam cậu rất vui mừng trong lòng bao lâu rồi cậu chưa từng ôm anh ấy như bây giờ từ lúc chiến tranh cho đến khi anh ấy mất , cậu rất nhớ cảm giác được cái ôm của người nó ấm áp như thế nào
" Em...rất vui ....hic...lâu rồi em mới cảm giác ấm áp như vậy "_ VietNam ôm VietCong không muốn buông anh ra
" Đừng khóc "_ VietCong an ủi cậu
" Vâng..."_VietNam liền buông anh ra và lau đi những giọt nước mắt của mình
" Haizz thật là anh đã bảo phải dùng khăn lau "_ VietCong nói xong liền lấy khăn lau cho cậu , cậu mặc cho anh lau
" Anh này..."_VietNam thấp thỏm lo âu
" Hử? chuyện gì sao "_ VietCong mới nhìn cậu
" Cảm Ơn Anh ...Anh hai..."_VietNam cảm ơn thì tới hai từ anh hai thì giọng cậu nhỏ lại nhưng VietCong vẫn nghe được nhưng không quan tâm mà thay vào đó cười với cậu
" Ừm không gì đâu nhóc "_VietCong xoa đầu cậu rồi đứng dậy định về phòng thì bị VietNam níu tay lại
" Hửm ? sao vậy VietNam "_ VietCong
" Tối nay anh ngủ chung với em được không "_ VietNam dùng đôi mắt long lanh năn nỉ VietCong ở lại với cậu
VietCong không thể nào từ chối được vì cậu quá dễ thương và biết cách làm cho người ta không cưỡng lại được sự đáng yêu của cậu , VietCong đành chấp nhận ở lại với VietNam
" Được rồi anh sẽ ở lại "_ VietCong thở dài
" Tuyệt Vời !!"_ VietNam cười tươi tắn
" Thôi được mau lên giường nằm đi "_VietCong liền nằm xuống giường
" Vâng "_ VietNam liền nằm xuống bên trong
Hai người nằm chung một cái giường VietCong thì không ngủ được vì Vietnam cậu ngủ lăn lộn và sao một hồi lăn lộn thì cậu quay người qua luồn tay qua eo VietCong ôm anh làm anh giật mình mà nhìn cậu . Anh cũng quay người qua mà kéo cậu ôm vào lòng thì có nghe cậu nói mớ "Anh Hai đừng bỏ em một mình ..." VietCong nghe điều đó mà không khỏi thắc mắc người anh hai đó là ai mà khiến cậu buồn và nhớ đến như vậy , anh không quan tâm nữa mà thay vào đó ôm VietNam ngủ ngon . Trong căn phòng hai người con trai ôm giấc ngủ ngon lành .
[ Nhiệm Vụ Thành Công Ngài Nhận Được 25 Kim Cương Và 20 Điểm ]
___________________________________________________
Thứ hai tôi mắc học online rồi huhuhu (´;ω;`)
Với lại dạo này bí ý tưởng , truyện tôi viết thì logic mọi người
thông cảm :(( . Với lại like cho tôi có động lực viết chứ bí ý tưởng rồi mọi người (´ . .̫ . ')
BẠN ĐANG ĐỌC
( Countryhumans x VietNam ) Xuyên Không Để Cứu Boss
RandomVietNam bị bắt và phải xuyên không để cứu lấy Boss của mình . Thế không biết Xuyên Không cậu còn gặp phải bao nhiêu nguy hiểm để có thể cứu Boss của cậu thoát chết? Hè lú tôi bên kia dời nhà qua đây để viết tiếp bộ truyện của tôi dù tôi không muố...