Valentine hạnh phúc như ô dù nhé mọi người ơi 🥺
__
Wooyoung trở về phòng sau một cuộc phẫu thuật dài. Yeosang dùng cùng phòng làm việc với em nên cả hai đã đi vào cùng một lúc. Trong khi Wooyoung chỉ có thể mệt mỏi ngả người ra ghế thì Yeosang cứ mãi lầm bầm "Eo ôi cái nghề gì cực khổ quá."
Em nghe người bạn này than mãi cũng thành quen nên mới không có động tĩnh gì để đáp trả. Thật ra Yeosang nói thế thôi, chứ cậu chàng làm gì nỡ bỏ mà không giúp người.
Wooyoung thậm chí còn nhớ rõ vào lúc chiều hôm qua, khi em đang trực thì bệnh nhân ở giường mười tám đã đột ngột lên cơn động kinh và cần được phẫu thuật gấp, bệnh viện thiếu bác sĩ chủ trì. Chỉ mỗi mình em thôi không đủ. Mà rõ ràng là Yeosang chỉ vừa mới kết thúc ca trực của cậu ấy và đã ra khỏi bệnh viện được mười lăm phút, chắc là đã sắp đến nhà, nhưng rồi vẫn quyết định quay xe để đến bệnh viện mà thực hiện cuộc phẫu thuật này.
Yeosang rên một lúc thì quay sang nhìn Wooyoung, "Mấy giờ rồi thế?"
Em nghe thấy tiếng bạn hỏi thì cũng bật người dậy để tìm điện thoại đã tắt nguồn mà mình để trong ngăn kéo.
"Chờ chút." Em nói rồi ấn nút khởi động.
Thời gian trôi qua một lúc lâu, Yeosang cảm giác như mình đã nằm đây được mười lăm phút nhưng không hiểu sao mà vẫn chưa nghe được câu trả lời của Wooyoung. Cậu hé một bên mắt để nhìn sang, để rồi thấy một Jung Wooyoung đang nhìn trân trối vào màn hình điện thoại, hai mày còn cau vào nhau.
"Sao thế?"
Thấy lạ, Yeosang gắng nâng người để đến bên Wooyoung xem. Cuối cùng lại đọc được một đoạn tin nhắn dài từ một người bạn trai quân nhân nào đó của ai kia.
8:03 pm
Sannie: Tôi đang trên đường về rồi, em bé đang làm gì đó?10:17 pm
Sannie: Có vẻ người yêu của tôi đang bận cứu người nhở?
Sannie: Tôi chờ người yêu ở nhà nhe01:25 am
Sannie: Người yêu phải mổ xuyên đêm à? Đừng làm việc quá sức nha
Sannie: Tôi đói quá nên gọi canh gà về ăn rồi
Sannie: Gọi dư cho em một phần, xong thì em về ngay nha05:45 am
Sannie: Người yêu ơi...
Sannie: Chắc là tôi lại phải đi...
Sannie: Canh gà để ở trong tủ lạnh, em về hâm nóng lại rồi ăn nha
Sannie: Nhớ nghỉ ngơi đầy đủ đó06:10 am
Sannie: Tôi lên xe rồi
Sannie: Lần này cũng không gặp được em nên hơi tiếc
Sannie: Nhưng sau đợt này thì bọn tôi có đợt nghỉ phép dài hạn
Sannie: Chờ tôi nha Young
Sannie: (ง'̀-'́)งWooyoung đột nhiên bật cười khi đọc đến tin nhắn cuối cùng. Cũng không biết San tìm đâu ra được chiếc mặt phấn đấu đấy nữa, trông đáng yêu phết. Chắc là em phải hỏi hắn vào lần nghỉ dài hạn thôi.
BẠN ĐANG ĐỌC
sanwoo ☂︎ nguyện tay phải nghiêm chào tổ quốc, tay trái nắm lấy tay người
FanfictionHắn yêu em, nhưng cũng yêu cả bộ đồ lính mà hắn cho là bận rất thoải mái, yêu cả những đồng chí và nhiệm vụ mà họ phải làm. Còn em thì yêu hắn, yêu cả những gì hắn yêu. © _fxrnwooh @ wattpad