San là kiểu người đi không báo trước, về cũng không báo luôn, nên nếu như không có sự chắc chắn nào thì Wooyoung thường ở nhà cùng hắn để đỡ phải đi đi về về khi có cuộc gọi khẩn cấp. Hôm đó cũng là một ngày nằm ở nhà nghỉ dưỡng, Wooyoung thì cuốn người trong lòng San lướt instagram, còn San thì lướt ứng dụng giao hàng tìm đồ ăn để gọi về.
Đó là cho tới khi Wooyoung lướt ngang qua một bài viết với tiêu đề "Bài kiểm tra tình yêu" được viết hoa. Em nhíu mày rồi cũng ấn vào để nó hiển thị toàn bộ bài viết. Mà đại loại là hãy hỏi người yên danh sách những câu hỏi bên dưới, rồi thêm hoặc trừ điểm đi nếu họ có câu trả lời đúng hoặc sai. Đến cuối cùng, nếu số điểm đó vượt qua cột mốc nhất định thì xem như người đó rất yêu bạn.
"San, tôi vừa thấy cái này lạ lạ nè." Wooyoung chợt vỗ vỗ ngực của người đang vòng tay ôm mình.
"Hm?"
Cái tên này thậm chí còn không nhìn sang em cơ, chỉ trả lời thế thôi và mắt thì vẫn dán vào màn hình, tay vẫn không ngừng lướt điện thoại. Hay là vừa vào em cứ trừ điểm hắn cái đã nhỉ?
"Nếu cậu có mười nghìn won, xong tôi vay của cậu hai nghìn, người yêu cũ của cậu vay hai nghìn, thì cậu còn bao nhiêu tiền?"
Gương mặt San chợt biến dạng vì phải suy nghĩ. Nhưng xem ra câu toán đơn giản này không làm khó được hắn, rất nhanh đã trả lời, "Sáu nghìn won?"
Wooyoung nghe xong thì đọc dòng chữ, "Nếu người ấy cho người yêu cũ vay tiền, trừ mười điểm." nên lập tức lắc lắc đầu, "Cậu tệ thật."
"?"
"Sao cậu lại muốn cho người yêu cũ vay tiền chứ?"
Dù cho mắt San vẫn dán chặt vào điện thoại nhưng động tác lướt trên màn hình đã dừng lại. Sau khi suy nghĩ xem chuyện gì đã xảy ra thì hắn lại xoay đầu nhìn Wooyoung, vẻ mặt cực kì khó hiểu.
Khó hiểu như kiểu— Ờm, hôm nay em uống nhầm thuốc chăng?
Và dường như bộ não của San mất tận hai phút mới tiêu hoá được những gì em nói, nhỏ giọng hỏi lại, "Nhưng tôi làm gì có người yêu cũ?"
"Thế sao cậu còn cho người yêu cũ mượn tiền."
"Có cho đâu?"
"Cậu vừa trừ hai nghìn won vì cho người yêu cũ mượn kìa?"
"Nhưng đó là vì em hỏi?"
"Tôi không biết, trong đây nói trừ điểm cậu nên tôi phải trừ."
"Điểm gì? Xem gì đấy, đưa xem với nào."
San vừa dứt lời đã muốn chụp lấy điện thoại Wooyoung, nhưng việc yêu và sống chung nhiều năm với hắn khiến em đủ hiểu để mà tránh sang một bên. Rồi dần dà, em từ trong lòng của hắn lại né ra ngoài, bàn chân nhỏ đặt lên ngực ai kia để ngăn đối phương tiến tới.
"Wooyoung? Cái gì đó?" San tỏ vẻ không vui, nắm chân em đang ở trên ngực mình.
"Ở yên đó rồi nghe tôi hỏi tiếp nè." Em chợt bật cười khi thấy hắn cũng bị cuốn vào chuyện vô bổ này, tay lướt nhanh để tìm câu hỏi khác, "Nếu một ngày tôi về nhà và hỏi "Cậu có biết hôm nay tôi đến bệnh viện và gặp ai không?" thì cậu trả lời thế nào?"
BẠN ĐANG ĐỌC
sanwoo ☂︎ nguyện tay phải nghiêm chào tổ quốc, tay trái nắm lấy tay người
FanfikceHắn yêu em, nhưng cũng yêu cả bộ đồ lính mà hắn cho là bận rất thoải mái, yêu cả những đồng chí và nhiệm vụ mà họ phải làm. Còn em thì yêu hắn, yêu cả những gì hắn yêu. © _fxrnwooh @ wattpad