1. Lần đầu gặp mặt

4.6K 62 3
                                    

Tại mảnh đất phồn vinh nhất trung tâm thành phố, một tòa nhà vàng kim lộng lẫy đứng sững ở đó, đây chính là một trong những nhà hàng phồn vinh nhất Khon Kaen, nhà hàng lớn RG. Bây giờ là bốn giờ chiều, vốn là thời điểm nhà hàng dọn dẹp, song mọi nhân viên trong nhà hàng đều rất bận rộn, ai ai cũng vắt chân lên cổ mà làm như sắp có đại địch đến.

Ở giữa sảnh tầng trệt, một người đàn bà mặc đồ chức nghiệp đang đứng, bà ta lạnh mặt lại, nhướng mày quét đi những nhân viên đang làm việc xung quanh, miệng còn không ngừng hối thúc: "Nhanh lên, động tác nhanh tay nhanh chân lên một tý, xem xem bây giờ mấy giờ rồi hả?"

Sảnh lớn ở lầu 1,2 của nhà hàng kết cấu phức tạp, theo thang cuốn nhìn lên, một người con gái mặc sườn xám màu đỏ đứng dựa trên cái lan can tinh xảo đang liếc nhìn tình hình phía dưới, chỉ thấy cô nhún vai một cách khó chịu, rồi rụt đầu lại quay về góc.

Cô gái mặc sườn xám đỏ chạy đến góc, ở đó có một cô gái mặc đồng phục phục vụ đứng đưa lưng về phía cô ấy, cô gái hướng tới rồi hạ thấp giọng nói: " Freen , ngươi nói xem thị trưởng đến nhà hàng chúng ta cũng không phải lần đầu lần hai rồi, mà sao hôm nay con cọp cái này cứ như uống lộn thuốc, gặp người là chửi thế?"

Cô gái gọi là Freen nghe thấy ngước đầu lên, dưới đôi mày như vẽ là đôi mắt trong sáng nhìn qua, nàng nở một nụ cười dịu dàng với cô gái mặc sườn xám đỏ, giọng nói dễ nghe lại vang lên: "Chăm chỉ làm việc đi, kẻo ngươi cũng bị chửi bây giờ."

Cô gái ấy thè lưỡi với Freen một cái, rồi xuống lầu làm việc một cách không tự nguyện.

Tại đại sảnh xa hoa sang trọng ở lầu 1, nhân viên qua lại không ngừng bận rộn, vị giám đốc đại sảnh bị gọi là "cọp cái" đó, chỉ thấy bà ta mang đôi cao gót tận 10 tấc mà vẫn đi lại khắp nơi như thể dưới chân có gió, miệng không ngừng quát tháo.

"Giám đốc Anong..." cùng với tiếng gọi lớn, ở cầu thang truyền đến tiếng chạy "Bịch bịch bịch", mọi người nhìn qua, thì thấy một cô gái cao ráo cũng mặc sườn xám một tay đang che chỗ xẻ ở đùi, vừa chạy gấp đến chỗ giám đốc.

Nữ giám đốc dừng chân lại, xoay người nhíu mày: "Chuyện gì? Rối rít thế làm gì?"

Cô gái đứng trước mặt giám đốc, hơi thở hổn hển: "Giám, giám đốc, cái này, Yod tự dưng đau dạ dày dữ dội..."

"Đau dạ dày? Đau dạ dày thì đi bệnh viện đi, chạy đến kiếm ta làm gì?" Nữ giám đốc tiếp tục nhăn mày, nói xong tự dưng bà ta sực nhớ điều gì đó, tiếp theo lại nói: " Yod ? Yod nào?"

" Amanda Yod phụ trách tiếp tân ạ."

Nữ giám đốc lấy tay đỡ trán, cúi đầu suy nghĩ một lúc, rồi vẫy vẫy tay: "Đưa người về nhà nghỉ ngơi trước đi."

Cô gái khó xử nhìn giám đốc, nói nhỏ: "Vậy, phục vụ bàn cho thị trưởng..."

"Cái này không cần cô lo, lo làm việc đi." Nữ giám đốc hơi bực bội, buổi sáng ông chủ đích thân đến nhà hàng họp nhấn mạnh về mảng nhân viên phục vụ. Trong lòng bà hiểu rõ nhân viên làm việc không chăm chỉ lắm, mà thị trưởng thường đến đây ăn cơm, thái độ làm việc thế này làm sao mà được? Bà nhìn xung quanh, mặt ngày càng nhăn.

|BHTT||EDIT| [ Becky × Freen ] NỮ NHÂN CỦA THỊ TRƯỞNG Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ