"Tổng giám đốc! Bộ phận điều phối vừa gọi điện đến nói rằng cần phải hủy bỏ ngay các chuyến bay thuộc bộ phận tuyến bay Bắc Băng Dương ngày mai, cần..."Jung Hoseok cầm di động đi vào, bước chân vội vàng, đến lúc bước gần đến chỗ Kim Taehyung, mới phát hiện bầu không khí này đang có chút kỳ lạ, thanh âm tự nhiên chậm xuống: "Cần ngài ký tên xác nhận..."
"Han Amie, cô có ý gì?"
Kim Taehyung giống như không hề nghe thấy một chút lời nói nào từ Jung Hoseok, nhìn thẳng vào Han Amie, những nghi ngờ từ lâu trong lòng đến hôm nay cuối cùng cũng đã được xác thực, đúng là cô có bất mãn gì đó với anh từ lâu, đáp án hình như còn vô cùng sinh động, chỉ chờ người trước mặt mở miệng nói ra.
"Tôi có ý gì? Ngược lại là anh có ý gì? Tôi có ý với anh là sao? Anh nghĩ anh là ai?"
Amie tự nhận nói đến đoạn này là mình đã bị líu lưỡi nhưng ánh mắt sắc bén, biểu cảm lạnh lùng, cô đã làm rất tốt, còn mang theo một chút khinh thường. Lời nói của cô đơn giản nhưng đã đánh trúng chỗ đau của Kim Taehyung, hơn nữa thành công làm bùng lên lửa giận của anh.
Ánh mắt của Kim Taehyung lúc này quả nhiên trầm xuống rất nhiều.
Jung Hoseok sờ sờ cổ, cảm giác như không khí trong nháy mắt đã giảm xuống khoảng mười độ.
Park Jimin ở đây chứng kiến nãy giờ, dùng một câu nghi vấn chen ngang vào hai người ở trước mặt.
"Gì thế?"
Thật mất mặt.
Han Amie cảm thấy cho dù là cô hay là Kim Taehyung, đều quá mất mặt.
"Không có gì." Nghiêng nghiêng đầu, Han Amie duy trì phong độ xem thường nhìn anh ta bằng nửa con mắt, lập tức là người đầu tiên xoay người rời khỏi đây, rời khỏi bầu không khí khó thở này.
"Đi thôi, tổng giám đốc Park."
"Han Amie! Cô quay lại đây cho tôi!."
Ở phía sau vang lên giọng nói cực lãnh đạm lại ẩn chứa sự tức giận sâu kín vang lên, ngay cả bước chân của Park Jimin cũng phải ngưng lại.
Nhưng Han Amie lại giống như không hề nghe thấy, dường như còn bước về phía xe Park Jimin với tốc độ nhanh hơn.
Ánh mắt Park Jimin đánh giá giữa bóng lưng rực lửa của Han Amie và sắc mặt khó coi của Kim Taehyung, hơi cân nhắc một chút, rồi lựa chọn tiếp tục đi theo Han Amie.
Không tiếp tục thắc mắc đề tài vừa rồi, cũng không tìm tòi nghiên cứu biểu cảm của Han Amie nữa, anh lập tức mở cửa xe cho cô, đây là cách Park Jimin cho là xử lý tình huống thuận buồm xuôi gió nhất - không nên hiếu kì gì nữa thì hơn.
Sau khi Amie ngồi lên xe, từ khe hở cách người Park Jimin, cô liếc nhìn Kim Taehyung một cái.
Ánh mắt cô bây giờ là cái nhìn bằng nửa con mắt coi thường, không hề xem người kia ra gì.
Jung Hoseok chớp chớp mắt liên hồi, sự tò mò bắt đầu bùng lên, âm lượng của cậu đột nhiên yếu đi.
Những quá khứ phức tạp đột nhiên ùa về lặp đi lặp lại trong đầu, một vài hồi ức nhỏ bắt đầu hiện lên, nhưng lại không phơi bày hết toàn cảnh, cuối cùng cũng đột nhiên im bặt sau tiếng đóng sầm cửa của cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
taehyung | crash landing on your heart
Fanfic@chuyển ver - hạ cánh trên trái tim anh kim taehyung hiểu lầm nữ tiếp viên hàng không nọ muốn tán tỉnh mình. *note: có một vài chi tiết nho nhỏ trong bản gốc sẽ bị thay đổi một chút.