2

524 90 11
                                    

Ngày đầu đi làm ở công ty mới đã gặp phải người yêu cũ, đó là chuyện mà Lưu Vũ không thể ngờ được. Lúc trước anh có nghe phong phanh là Châu Kha Vũ có thể sẽ ra nước ngoài cùng với anh trai trong nhà, cậu cũng rất ít khi cập nhật gì đó trên mạng xã hội nên Lưu Vũ cũng không biết được gì nhiều về cuộc sống bây giờ của cậu.

Suốt một ngày vừa phải làm quen với môi trường làm việc mới vừa phải ngồi đối diện với người yêu cũ, Lưu Vũ cảm thấy mệt mỏi kinh khủng, chỉ mong được nhanh chóng tan làm rồi phi ngay về nhà.

Thời gian rảnh rỗi mới suy nghĩ vậy thôi, chứ khi tập trung làm việc thì thời gian qua nhanh lắm, thoắt một cái mà trời đã đổ ráng hồng, phố xá chuẩn bị lên đèn.

Mọi người tranh thủ thu dọn đồ đạc để ra về cho kịp giờ cơm chiều. Châu Kha Vũ không mang theo đồ nhiều lắm nên đã rời khỏi bàn làm việc trước Lưu Vũ, trong khi anh còn đang loay hoay ở chỗ của mình.

Châu Kha Vũ ra thang máy, định bước vào thì bị những người bên trong trêu bằng cách đẩy ra rồi bảo thang đầy rồi, không vào được. Cậu cười một cách bất lực, anh chị ở công ty cứ hay trêu cậu như vậy, có lẽ là do Châu Kha Vũ khá hiền lành và hòa nhã.

Lưu Vũ vừa bước ra thì đã thấy cảnh tượng đó, anh cảm giác như Châu Kha Vũ vẫn ngốc nghếch như mấy năm trước đây thôi. Anh đến gần thang máy, đứng cách Châu Kha Vũ một khoảng cách nhỏ, hai người cứ im lặng đứng như vậy cho đến khi thang máy 'ting' một tiếng rồi mở cửa ra.

Anh và cậu vào trong thang máy theo dòng người, xô đẩy làm sao mà lại đứng cạnh nhau.

Châu Kha Vũ cúi đầu trộm nhìn người yêu cũ nhỏ xíu lọt thỏm trong đám người, chiếc mũ nồi vì bị chen lấn mà hơi lệch một chút. Từ khoảng cách này cậu có thể ngửi được mùi hương thoang thoảng từ người anh, là mùi dầu thơm cũ mà anh hay dùng, có vẻ như thói quen từ mấy năm trước vẫn không thay đổi.

Thang máy chạy rất êm và nhanh, thoáng chốc đã đưa mọi người xuống dưới tầng trệt. Lưu Vũ chậm chạp bước tới, vừa định thò chân ra ngoài thì thang máy lại có dấu hiệu đóng lại, Châu Kha Vũ theo bản năng giơ tay ra chắn, đổi lại được cái ngoái đầu của anh.

"Cám ơn." Lưu Vũ hơi gật đầu.

"Không có gì." Châu Kha Vũ đáp lại.

Đó là câu nói đầu tiên mà bọn họ nói với nhau sau khi chia tay.

...

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Lưu Vũ xuống bếp chiên mấy chiếc sủi cảo to ụ, bày ra bàn với một lon nước ngọt cạnh bên. Anh lấy đũa gắp một chiếc đưa vào miệng, vừa nhai vừa mở giao diện wechat lên, chọn tên Lâm Mặc.

[Ê, cậu biết hôm nay mình gặp ai không?]

Có vẻ như Lâm Mặc cũng đang cầm điện thoại nên trả lời anh rất nhanh, [Ai? Gặp bồ cũ hả?]

Lưu Vũ trợn mắt, chưa kịp nói gì mà đã bị phát hiện rồi, [Sao biết hay vậy...]

[Ơ nói đùa thôi mà đúng à. Gặp ở đâu thế?]

Anh thở dài, ngồi gõ điện thoại kể lại toàn bộ câu chuyện cho Lâm Mặc nghe. Châu Kha Vũ không hẳn là điều gì đó xấu xí trong cuộc đời Lưu Vũ, nhưng anh cũng không biết miêu tả về quãng thời gian đó như thế nào, thôi thì cứ đổ lỗi cho ba chữ "không hợp nhau" vậy.

[Bạo Phong Châu Vũ] Hồng Trà NóngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ