Chương 17

268 28 0
                                    


Trong vòng bạn bè của cả hai không ai dám hé răng hỏi Chenle và Jisung đã xảy ra chuyện gì.

Vào một ngày, cả hai tự nhiên không nói chuyện với nhau nữa, thậm chí là trong nhóm chat riêng. Nếu Chenle gửi tin nhắn thì Jisung chỉ xem và ngược lại, nếu Jisung gửi, Chenle sẽ ẩn đi đâu mất tiêu. Họ không muốn xen vào chuyện của cặp đôi bởi vì đây là vấn đề của cả hai, hai bên nên tự giải quyết với nhau chứ không phải là họ. Vậy nên mặc dù Jaemin rất muốn nói chuyện với cả hai nhưng anh không thể vì anh tôn trọng quyền riêng tư của hai người họ.

Mấy ngày này Chenle luôn muốn nói chuyện với Jisung nhưng Jisung cứ phớt lờ cậu. Em ấy không hề đoái hoài gì đến những việc cậu làm trong lớp. Chenle cũng không chắc liệu Jisung có thấy tin nhắn của cậu không nữa. Khi trò chuyện, Jisung sẽ chỉ nhìn tin nhắn của cậu, thậm chí còn không nhắn lấy một dấu chấm cho cậu.

"Em có chắc là vẫn muốn đến đấy không?" Quản lý Ari hỏi Chenle trong khi đang chở Chenle đến nhà họ Park: "Em đã nói hai đứa đang cãi nhau mà."

Chenle gật đầu: "Em đã hứa với em ấy sẽ ở đó vào mỗi thứ Bảy và Chủ nhật. Đã nói là phải giữ lấy lời chứ."

"Thôi được, nếu em cứ khăng khăng như thế" Quản lý Ari nhún vai trước câu trả lời của cậu em.

"Nhân tiện, bộ phận quản lý muốn nói chuyện với em vào sáng thứ Hai này. Em phải đến văn phòng sau buổi huấn luyện ấy." Quản lý Ari thông báo với Chenle.

"Về chuyện gì ạ?" Chenle hỏi.

"Chắc không phải về mối quan hệ của mình đúng chứ? Không đời nào Hendery nói chuyện đó với họ." Chenle nghĩ.

"Anh không biết gì cả" Quản lý Ari trả lời: "Đến đó rồi biết."

Có một vài thứ thoáng qua trong đầu Chenle tại sao bộ phận quản lý muốn nói chuyện với cậu – có thể liên quan đến việc ra mắt hay các thực tập sinh có vấn đề gì đó với cậu hoặc là ai đó đã nói với họ cậu có quan hệ với ai đó và họ muốn đối xử giống như vậy. Nhưng cậu đã tự động bỏ qua vì chúng khá vô lý. Thật kỳ lạ mà.

Khi mà Chenle đến nhà họ Park. Mẹ của Jisung ra đón cậu.

"Jisung đang ở trên lầu đó cháu" Bà Park nói: "Nếu cháu cần gì thì cứ nói cô, cô luôn ở trong phòng mình đấy."

Chenle lễ phép gật đầu với mẹ Jisung.

Chenle gõ cửa phòng Jisung ba lần nhưng cậu không nghe thấy bất cứ tiếng ồn hay hồi đáp gì từ bên trong phòng. Chính vì thế cậu nghĩ mình có nên đi vào hay không, trong khi cả hai vẫn đang cãi nhau.

Cuối cùng, Chenle quyết định bước vào phòng nhưng ngay khi cậu đi vào, Jisung không ở đó. Căn phòng trống trơn.

Một vài giây sau, cậu nghe tiếng bước chân phía bên ngoài. Chenle xoay người lại và thấy Jisung đang để trần vì em ấy vừa mới tắm xong. Nửa thân dưới của Jisung được che đậy bằng một cái khăn tắm.

"Ực" Chenle nuốt nước bọt, ngay lúc này cậu tự nhiên chẳng thốt ra được lời nào cả. Nhiệt độ trong phòng đột nhiên trở nên nóng hơn bình thường. Chenle không nhận thức được mặt và lỗ tai mình đang từ từ đỏ ửng.

[Jichen/Full] Thổ lộ đi JisungNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ