Chap 108: Nhìn thấy cô khóc

818 53 2
                                    

Hye Jin nói lạnh lùng "Tôi nghĩ là không cần phải nghe những lời giải thích này."

Chị Ahn vẫn kiên nhẫn "Mặc dù cô không muốn nghe, nhưng tôi vẫn muốn giúp tổng giám đốc giải thích rõ."

Chị thật sự hi vọng tổng giám đốc và Park tiểu thư sẽ không còn hiểu lầm sâu sắc như vậy, cho dù cuối cùng hai người không đến được với nhau đi nữa.

Hye Jin vẫn quay đầu đi chỗ khác.

Chị Ahn thở dài một hơi, khẽ nói

"Thật ra thì, tổng giám đốc vừa xuống máy bay đã sai người đi điều tra chuyện con gái bị bắt cóc, từ bốn giờ sáng đến khi Park tiểu thư cô đến Kim thị, tổng giám đốc không hề nghỉ ngơi, ngài vẫn đang nghĩ cách cứu con."

Hye Jin rốt cuộc quay đầu nhìn Chị Ahn, không sao khống chế được chất vấn "Nếu anh ta thật sự để ý đến con như chị nói, tại sao anh ta lại muốn trốn tránh tôi?"

Chị Ahn nói chân thành. "Bởi vì tổng giám đốc không muốn làm tổn thương cô."

Hye Jin không sao hiểu nổi, nhíu mày "Tôi không hiểu."

Chị Ahn giải thích chậm rãi.

"Tổng giám đốc biết nếu đối mặt với cô, việc duy nhất ngài có thể làm là lạnh lùng vô tình, nhưng làm như vậy nhất định sẽ làm cô bị tổn thương, cho nên, tổng giám đốc thà tránh không gặp cô."

Hye Jin nghe như chuyện cười nói "Nếu anh ta có lòng cứu giúp con gái, tại sao phải giấu tôi?"

Chị Ahn nói "Đó là bởi vì cô không biết kẻ bắt cóc là ai."

Hye Jin thốt lên "Căn cứ theo lời cảnh sát đó là thuộc hạ trước đây của Kim TaeHyung, vì bất mãn Kim TaeHyung vô lý đuổi việc nên muốn bắt cóc để uy hiếp."

Chị Ahn khẽ lắc đầu, nói rõ

"Chuyện này không đơn giản như cô nghĩ đâu... Không sai, kẻ bắt cóc con bé là thuộc hạ trước đây của TaeHyung , Oh DongYul, nhưng kẻ thực sự đứng sau thao túng tất cả lại là người khác."

Trong đầu Hye Jin đột nhiên có linh cảm nặng nề, cô nhíu mày, hỏi "Sau chuyện này còn có người điều khiển?"

Chị Ahn gật đầu, nhìn Hye Jin chăm chú, như băn khoăn rồi một hồi lâu mới nói chậm rãi

"Người đứng sau chính là Chủ tịch Loyal, Jung HanGyul."

Khi này, hai mắt Hye Jin trợn tròn, không thể tin nổi. Jung HanGyul? Mặc dù cô không muốn gặp lại người này, nhưng cô không thể phủ nhận sự thật đó là ba cô.

Chị Ahn đã sớm tiên đoán được phản ứng của Hye Jin, bình tĩnh nói

"Tôi biết cô khó mà chấp nhận nổi chuyện này, nhưng đây là sự thật."

Hye Jin lập tức phủ nhận "Không thể nào, Jung HanGyul hoàn toàn không có lý do gì để bắt cóc con bé."

Cho dù có lý do, ông ta cũng không thể bắt cóc cháu ngoại mình.

Chị Ahn nói thẳng. "Ông ta có, đương nhiên là có."

Hye Jin càng thêm nghi ngờ khó hiểu.

[ Chuyển Ver - TaeHyung ] Tổng giám đốc xin anh nhẹ một chút !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ