Yongsan-gu, biệt thự Park gia.
Buổi tối, ngoài cửa phòng Hye Jin vang lên tiếng gõ cửa nhẹ.
Hye Jin kéo tấm chăn lên đắp cho Ryu Yi, rồi mặc thêm áo khoác đứng dậy đi ra mở cửa.
Nhìn thấy bà Park đứng ngoài cửa, Hye Jin mỉm cười nói, "Mẹ, vào đi!"
Bà Park nhỏ giọng hỏi, "Ryu Yi ngủ chưa?"
Hye Jin gật đầu, "Hôm nay mẹ dẫn con bé đi khu vui chơi chơi cả ngày, có lẽ mệt nên đã ngủ sớm hơn mọi ngày. . . . . ."
Bà Park nhẹ bước đi vào trong phòng, nhìn thấy Ryu Yi nằm ở trên giường đang ngủ say sưa, trên khuôn mặt hiền hậu của bà không che giấu được sự thương yêu nói, "Con bé rất ngoan, thật sự rất giống con . . . . ."
Hye Jin cũng đưa mắt nhìn tới dáng ngủ vô cùng đáng yêu của Ryu Yi, hạnh phúc nói, "Dạ, con bé càng lớn càng thấy thật giống con."
Bà Park bật cười nói, "Đúng là giống con, nhưng giữa trán lại có phần giống TaeHyung hơn. . . . . . Nói chung là nhìn thế nào cũng thấy rất xinh đẹp!"
Hye Jin cười khẽ, "Nào có người bà nào mà tự khen cháu mình như thế. . . . . ."
Bà Park ngồi xuống mép giường, yêu thương nhìn cháu ngoại mình, thở nhẹ nói, "Đứa nhỏ đáng thương, còn nhỏ như vậy đã phải chịu cảnh cha mẹ sắp phải xa nhau. . . . . ."
Hye Jin nghe lời bà Park nói nhất thời giật mình kinh ngạc, "Hả, mẹ. . . . . ."
Bà Park vỗ nhè nhẹ vị trí bên cạnh bảo, "Hye Jin, con ngồi xuống đây."
Hye Jin từ tốn ngồi xuống cạnh bà Park, ánh mắt nghi ngờ nhìn bà.
Bà Park vén mái tóc Hye Jin qua sau vai, ánh mắt từ ái nhìn chăm chú vào gương mặt xinh đẹp của Hye Jin, nhỏ nhẹ từ tốn nói,
"Hye Jin, lần trước khi con tới Yongsan-gu, có kể với mẹ về chuyện tình cảm của người bạn con xảy ra vấn đề thì mẹ đã biết người bạn con nói tới trong câu chuyện chính là con rồi. . . ."
Hye Jin trợn tròn mắt, "Mẹ. . . . . ."
Bà Park vẫn dịu dàng nói, "Con quên rồi sao, mẹ trông con từng ngày lớn lên. . . . . . Con vẫn giống hệt y như lúc còn nhỏ, cho dù có chuyện gì buồn phiền hay lo lắng vẫn chỉ thích cất giấu ở trong lòng, không muốn để mọi người biết mà lo lắng cho con."
Hye Jin thật tự nhiên cười với bà Park, "Mẹ, mẹ hiểu lầm rồi, chuyện mà con kể với mẹ đúng thật là chuyện của bạn con. . . . . ."
Bà Park yêu thương cầm lên bàn tay mát lạnh của Hye Jin, nhỏ nhẹ nói, "Hye Jin, lần trước khi con nhắc tới người bạn của con với mẹ, có lẽ ngay cả con cũng không biết, lúc đó con đã khóc. . . . . ."
"Mẹ. . . . . ."
Bà Park vỗ nhè nhẹ lên mu bàn tay Hye Jin, thương yêu nói,
"Hye Jin, lần trước sở dĩ mẹ không có vạch trần con là vì mẹ biết một khi con trở về là con đã phải đối mặt với lựa chọn, mà ý kiến của một người bên ngoài sẽ khách quan hơn so với ý kiến của một người mẹ. . . . . ."
Giờ khắc này Hye Jin không thể nào tiếp tục che giấu được nữa, cô chua xót cười nói, "Mẹ, cám ơn mẹ!"
Bà Park quan tâm hỏi, "Nói cho mẹ biết, con và TaeHyung rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Mẹ cứ nghĩ lần trước con trở về biết đâu vấn đề sẽ có thể giải quyết, tại sao hôm nay lại có vẻ còn tồi tệ hơn?"
Hye Jin một mình dẫn theo Ryu Yi tới Yongsan-gu hiển nhiên đã nói rõ tình huống không được phát triển theo như mong muốn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Chuyển Ver - TaeHyung ] Tổng giám đốc xin anh nhẹ một chút !
RomanceChuyển Ver Tác giả : Quai Quai Băng Nguồn : http://sstruyen.com/m/ngon-tinh/tong-giam-doc-xin-anh-nhe-mot-chut-/1465/page-2.html Tổng Giám Đốc, Xin Anh Nhẹ Một Chút! xoay quanh câu chuyện một cô gái trẻ làm ở bộ phận quan hệ giao tiếp, nhưng lại bị...
![[ Chuyển Ver - TaeHyung ] Tổng giám đốc xin anh nhẹ một chút !](https://img.wattpad.com/cover/192939756-64-k235407.jpg)