Chap 176: Cũng cảm nhận được sự thất vọng của TaeHyung

27 1 0
                                        

Một tiếng sau tại phòng khách biệt thự.

Đôi mắt rừng rực tức giận đảo qua sắc mặt tái nhợt của những vệ sĩ đứng trước bàn đọc sách, TaeHyung lên tiếng, "Có một người mà cũng không dẫn về được sao? Một câu sợ làm cô ấy bị thương là muốn tôi cho qua?"

Giọng điệu của TaeHyung ôn hòa, nhưng giọng nói ẩn chứa khí thế không giận mà uy, khiến mấy vệ sĩ đứng trước mắt anh không rét mà run.

"Tổng giám đốc, xin bớt giận, là chúng tôi bất lực. . . . . ."
Thấy không người nào dám mở miệng trả lời câu hỏi của ông chủ, một trong số những người hộ vệ thấy thế không thể không lên tiếng nói thẳng.

"Vậy tôi còn giữ các anh ở lại làm gì?"

Mọi người đều cúi đầu, sợ hãi trầm mặc không nói.

Nửa giờ sau TaeHyung đã sai người tra được hành tung cụ thể của Hye Jin từ thiết bị định vị trong điện thoại Hye Jin, vì vậy TaeHyung phái người đuổi theo Hye Jin, thế nhưng cuối cùng những người này lại không mang Hye Jin về.

JiEun thấy những người vệ sĩ này nơm nớp lo sợ, không khỏi thay bọn họ lên tiếng giải thích, "TaeHyung, bọn họ đã cố gắng rồi. . . . . . Lúc bọn họ đuổi kịp Hye Jin, Hye Jin không quan tâm bọn họ ngăn cản đã leo lên một chiếc xe, bọn họ không thể cưỡng ép Hye Jin theo bọn họ trở về."

TaeHyung thuận tay rút lấy một điếu thuốc, hút vào một hơi thật sâu, rồi chậm rãi phun ra.

JiEun biết TaeHyung chỉ có lúc phiền muộn mới hút thuốc lá, cô nhẹ giọng nói, "TaeHyung, anh cũng đừng quá lo lắng, Hye Jin sẽ không có chuyện gì đâu."

Một hồi gõ cửa đã cắt ngang dòng suy tư của TaeHyung.

TaeHyung bình tĩnh lại được đôi chút, nhưng không ngẩng đầu lên nói, "Vào đi."

Người đến là một trong những vệ sĩ, anh ta cúi đầu xuống, ngập ngừng báo cáo với TaeHyung, "Tổng giám đốc, chúng tôi đã để mất hành tung cô chủ . . . . . ."

Ánh mắt sắc bén của TaeHyung quét về phía vệ sĩ đang thấp thỏm lo âu trước mặt, "Cậu nói cái gì?"

Người vệ sĩ giống như mạo hiểm tánh mạng nguy hiểm nói, "Xe của chúng tôi vẫn đi theo cô chủ, nhưng đến một phi trường tư nhân thì cô chủ đã bất chấp đến sự ngăn cản của chúng tôi, lên một chiếc phi cơ tư nhân....... Sau khi cô chủ lên phi cơ, chung tôi không thể truy tìm được hành tung của cô chủ nữa."

Một hơi nói hết lời, vệ sĩ này đã chuẩn bị xong tâm lý để chịu sự trách phạt của TaeHyung.

Vậy mà, lúc này TaeHyung lại trầm tĩnh khiến cho người khác thật run sợ, khói mù từ trong tay anh từ từ bay lên cũng lộ vẻ quỷ dị.

Tất cả vệ sĩ có mặt cũng không dám nhìn thẳng vẻ mặt lạnh lùng bình tĩnh như không của TaeHyung, JiEun vào lúc này cũng cảm thấy nội tâm của TaeHyung đang áp chế thịnh nộ.

JiEun phất tay ý bảo tất cả hộ vệ lui ra, sau đó chậm rãi lên tiếng,
"TaeHyung, Hye Jin kiên trì bỏ đi cô ấy nhất định có nguyên nhân, cô ấy không phải là người không có chừng mực như vậy........."

[ Chuyển Ver - TaeHyung ] Tổng giám đốc xin anh nhẹ một chút !Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ