Bóng đêm che kín mặt Viêm Bân khiến không ai thấy được biểu tình của gã, gã nhẹ giơ tay ra lệnh, thủ hạ thức thời lập tức phát động dị năng, mấy đốm lửa nhanh chóng xuất hiện trên bàn tay hỏa dị năng giả.
Nhờ ánh lửa, Viêm Bân cúi đầu nhìn Phùng Triết dưới chân, gã chỉ đứng nhìn, còn cố ý không để cho máu đối phương dính vào chân mình, bình tĩnh nhìn máu từ tứ chi đối phương chảy ra ngày càng nhiều.
Phùng Triết gian nan lết về phía trước, hắn muốn bắt lấy chân Viêm Bân, tựa hồ như biết đối phương là đường sống duy nhất của hắn, hắn muốn nắm lấy cọng rơm mỏng manh này.
Thủ hạ bên người Viêm Bân đá Phùng Triết một cước, dị năng giả khí lực rất lớn, một cước này lực đạo không nhẹ, Phùng Triết bị đá văng ra xa.
Một ngụm máu tươi từ miệng Phùng Triết phun ra, "Viêm... Viêm lão đại, anh đến tột cùng là vì sao, chúng ta căn bản không có thù oán gì." Hắn không tin Liễu Nguyệt cùng Liêu Phi Phàm có thể mời Viêm Bân thay bọn họ ra tay, trong chuyện này nhất định có hiểu lầm.
Nhìn Viêm Bân nhíu mày không nói gì, Phùng Triết không ngừng cố gắng: "Chỉ cần anh tha tôi một mạng, toàn bộ vật tư trong căn cứ M sẽ thuộc về anh." Hắn ý đồ dùng vật tư để đả động đối phương: "Vật tư tôi có thể cam đoan so với ba căn cứ kia còn nhiều hơn."
Viêm Bân có chút kinh ngạc, vật tư của căn cứ M so với các căn cứ khác còn nhiều hơn?
Phùng Triết sợ đối phương không tin, bô bô nói ra những chuyện mình biết, ý đồ đả động Viêm Bân.
Nghe Phùng Triết chỉ nói những chuyện mà gã đã sớm biết, Viêm Bân không có hứng thú xoay người chuẩn bị rời đi, đúng là lãng phí thời gian, gã xua tay ý bảo thủ hạ nhanh giải quyết.
Phùng Triết kinh hãi, hắn nói nhiều như vậy nhưng không ngờ đối phương căn bản không thèm đặt vào mắt. Nhìn Viêm Bân xoay người cất bước rời đi, Phùng Triết mồ hôi lạnh chảy ròng, hắn bất chấp lớn tiếng la lên: "Liễu Nguyệt có không gian, những vật tư đều ở trong không gian của ả."
A? Nghe vậy, Viêm Bân dừng bước, quay lại từng bước một tiếp cận Phùng Triết.
Một thủ hạ đem Phùng Triết quỳ rạp trên mặt đất thô lỗ xách lên, ném đến bên tường.
"Liễu Nguyệt dị năng là không gian, chuyện cô ta có dị năng tiên đoán hoàn toàn đều là bịa đặt." Nói xong Phùng Triết biểu hiện bộ dáng không đáp ứng hắn thà chết chứ không nói, hắn nêu điều kiện: "Nếu anh có thể giúp tôi ra khỏi căn cứ B, tôi sẽ nói cho anh biết mọi chuyện."
Viêm Bân hứng thú gật đầu, "Có thể."
Phùng Triết lúc này mới thở ra một hơi, Viêm Bân danh hào thực vang dội, tác phong nói một không nói hai, nếu đối phương mở miệng, vậy hắn khẳng định không chết được. Chờ hắn an toàn rời đi căn cứ, hắn sẽ từng bước từng bước không tha cho bọn họ.
Phùng Triết bắt đầu đem những chuyện mấy năm nay mình viết, Liễu Nguyệt, Liêu Phi Phàm, Liễu Chính Nam, căn cứ M chuyện nhỏ chuyện lớn đều nói ra hết.
"Trên cơ bản chính là như vậy." Phùng Triết lấy lòng nhìn Viêm Bân.
Viêm Bân gật gật đầu, mở miệng nói: "Nói như vậy, Liễu Nguyệt kỳ thật là không gian dị năng giả?"
BẠN ĐANG ĐỌC
(Đam Mỹ) Mạt thế trọng sinh chi đào hoa trái
Ficção CientíficaThể loại: Mạt thế, trọng sinh, tang thi, dị năng, hắc đạo, nhất thụ đa công, chút ngược, mỹ thực, thoải mái, HE. Tác giả: Thu Thiên Lai Liễu Nhân vật chính: Tề Duyệt, Đường Khả, Hàn Phi, Lâm Vũ Trạch, Viêm Bân ┃ Phối hợp diễn: Tôn Linh, Liêu Phi Phà...