Bạc Thận Ngôn thấy ngón tay của cậu vừa động, theo bản năng duỗi tay ra muốn cản lại nhưng Nguyên Gia Dật vẫn nhanh tay hơn.
Cậu cúi đầu nhìn đống tuyết đã vỡ, không biết đang suy nghĩ điều gì, quỳ trên mặt đất một lúc lâu mới lảo đảo chống tay vào bồn hoa bên cạnh đứng lên.
Sau đó lại nhìn về phía Bạc Thận Ngôn, nở nụ cười ấm áp, "Bạc tiên sinh, răng của anh vẫn còn đau sao? Có cần tôi giúp anh tìm thuốc không?''
"Nguyên Gia Dật..."
Hình như...Đây là lần đầu tiên hắn gọi tên cậu.
Thật ra tên của cậu rất hay.
Nguyên Gia Dật cúi người xoa đầu gối, nghe vậy ngẩng đầu lên nhìn hắn, "Sao vậy, Bạc tiên sinh?''
"Tôi nói như vậy...'' Bạc Thận Ngôn nhìn dáng vẻ bình thản thoải mái của cậu, sự khó chịu dâng trào trong lòng, hắn biết Nguyên Gia Dật đang giả vờ bản thân vẫn ổn, không tự chủ được nói ra mấy lời nói an ủi, "Tôi không có ý nói cậu sẽ gây rắc rối cho Thịnh gia, mà là...Thì là..."
Khả năng diễn đạt mà Bạc Thận Ngôn luôn tự hào khi làm việc giờ đây lại vô dụng, hắn không thể nói ra mấy lời ác ý trước đôi mắt chân thành và kiên nhẫn đang nhìn hắn kia.
"Anh nói không sai.'' Nguyên Gia Dật không để ý mà nở nụ cười, vẫn cúi người xoa đầu gối, tránh đi ánh mắt của Bạc Thận Ngôn, ho khan một tiếng nói, "Tôi cũng chỉ về tiền thôi.''
Bạc Thận Ngôn chậm rãi hít vào một hơi, lùi về sau nửa bước, lạnh lùng nhìn cậu.
Thấy Bạc Thận Ngôn không nói gì tiếp, Nguyên Gia Dật cũng không muốn tự mình tìm thêm khó chịu, nhẹ nhàng vặn vặn mắt cá chân, đứng thẳng dậy đi vào trong.
Nhìn cậu chuẩn bị rời đi, Bạc Thận Ngôn nổi giận, túm lấy cổ tay của Nguyên Gia Dật, kéo giật lại phía sau, quăng cậu đập người vào bức tường đằng sau.
"Ưm...''
Vết thương trên lưng Nguyên Gia Dật vẫn chưa khỏi, giờ bị quăng một cái mạnh như vậy, lời nói nghẹn ở cổ họng không thể thốt ra, đau đến mức khom người ho.
Một khi đã có thành kiến, thì tất cả những ấn tượng xấu về Nguyên Gia Dật ở trong đầu hắn đều không ngừng tuôn ra.
Thịnh Lan đã từng nói, mẹ con bọn họ giỏi nhất là giả vờ đáng thương trước mặt Thịnh Giang Hà, giễu võ dương oai với mẹ y là Tống Kiều Nhan, thường xuyên mang cái mặt nạ tốt bụng giúp đỡ người khác nhưng thực chất luôn lén lút làm mấy việc bỉ ổi.
Miếng băng gạc trên mặt Nguyên Gia Dật rơi xuống, cậu vội vàng cúi người muốn nhặt lên lại bị Bạc Thận Ngôn mạnh mẽ túm cổ tay ấn vào tường, không thể động đậy.
Tuy đều là người trưởng thành nhưng hình thể của hai người lại khác xa nhau, dáng người của Nguyên Gia Dật cao, nhưng khung xương mảnh khảnh, mặc dù khi phẫu thuật cánh tay dùng lực khá nhiều nhưng vẫn không thể đấu lại cánh tay luyện quyền anh hàng năm của Bạc Thận Ngôn.
Với lại cậu sợ tay mình sẽ bị thương, không dám dùng sức giật ra, chỉ có thể để mặc Bạc Thận Ngôn giữ chặt tay mình ấn trên đỉnh đầu.

BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐM][Ngược] KHÓ LÀM THẾ THÂN - Thủ Ước
Novela JuvenilTên truyện: KHÓ LÀM THẾ THÂN Tác giả: Thủ Ước Thể loại: Đam mỹ, hiện đại , tình cảm, ngược luyến, thế thân, hợp đồng hôn nhân, chủ thụ, gương vỡ lại lành, HE. Cặp đôi: Bạc Thận Ngôn x Nguyên Gia Dật Văn án: "Bạc tổng, hai người tình của ngài đều đa...