"Dọn nhà nào mấy đứa ơi."
Đinh Trình Hâm gọi với lên, rất nhanh đã tập hợp được các thành viên với những dụng cụ lau dọn trên tay, ngoan ngoãn đứng đợi người anh cả đưa ra chỉ thị.
Hôm nay là ngày tổng vệ sinh định kỳ mà ngay khi chuyển vào, cả nhóm đã cùng nhau thống nhất. Hiện tại cũng đã được hai tháng kể từ lần cuối cùng dọn dẹp nhân dịp năm mới vào tháng một rồi, nên căn nhà hiện tại rõ ràng vừa bẩn vừa bừa bộn, cũng coi như là tạo điều kiện cho mọi người đỡ thấy nhàm chán khi công việc lau chùi quá ít.
Mã Gia Kỳ sáng nay đã dậy từ sớm, giục gãy lưỡi mới gọi được mấy đứa nhỏ ham ngủ kia dậy.
Đinh Trình Hâm hài lòng nhìn cả nhà ai nấy đều khẩu trang, găng tay, tạp dề đầy đủ, tiếp tục phân công nhiệm vụ cho từng cá nhân và nhóm nhỏ.
"Đầu tiên mấy đứa dọn dẹp sạch sẽ phòng mình đi đã, rồi các nhóm nhỏ mà anh đã chia đều sẽ lau dọn các phòng chung sau."
"Đã rõ."
Đinh Trình Hâm sau khi dọn dẹp xong phòng ngủ thì liền chạy thẳng xuống nhà tắm phòng khách. Bước tới cửa phòng, anh thấy Mã Gia Kỳ đang hì hục cọ cọ bồn tắm lớn, tay áo ống quần đều được sắn hết lên cao, trông rõ là nghiêm túc.
Rón rén bước vào, Đinh Trình Hâm nhân cơ hội Mã Gia Kỳ đang quay lưng không để ý mà hù một cái, khiến hắn giật thót người rồi ngã phịch xuống nền sứ. Bọt xà phòng bị tác động mạnh mà bắn hết lên, khiến hắn ngơ ngơ ngác ngác không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Hiện tại nhìn Mã Gia Kỳ làm Đinh Trình Hâm liên tưởng tới một nhóc Shiba ngốc nghếch bị vác đi tắm rửa, khuôn mặt đần thối với một đống bọt xà phòng trắng muốt bám trên người.
Tiếng cười thích thú của Đinh Trình Hâm vang lên khắp phòng tắm, cả người rung lên bần bật, tay ôm chặt bụng trông đến là vui vẻ.
"Haha cậu đúng là đồ ngốc."
Mã Gia Kỳ thấy người nọ thoải mái thích thú như vậy, dù bị trêu đùa vẫn không nỡ trách mắng, sau đó cũng bị tiếng cười to của Đinh Trình Hâm làm ảnh hưởng mà bật cười sảng khoái.
Bảy con người hùng hục dọn từ sáng tới chiều muộn. Nếu bình thường đối với một căn nhà với kích thước y hệt thì cũng không mất nhiều thời gian như vậy, nhưng vì đây là nơi ở của những thiếu niên, lại còn có người lúc nào cũng thích bừa bừa bộn bộn như hội em út trong nhà nên thời gian tất nhiên sẽ bị kéo dài.
Đặt đôi găng tay vừa dùng lên trên bàn bếp, Đinh Trình Hâm thỏa mãn nhìn quanh một lượt, thầm cảm thán độ sạch sẽ chói loá hiếm có. Liếc qua mấy đứa em đang mệt bở hơi tai mà nằm dài trên ghế sofa, anh liền nảy ra một ý tưởng.
"Được rồi, hôm nay anh sẽ đích thân đi mua đồ về nấu cho mấy đứa vài món, thích không?"
Bọn nhỏ nghe đến việc có người mua đồ về nấu cho thì ngay lập tức tươi tắn trở lại, hú ầm ĩ đòi ăn món này món nọ, làm Đinh Trình Hâm phải ra lệnh cho cả đám trật tự không chính anh sẽ bị điếc vì âm lượng quá mức cho phép mất.
![](https://img.wattpad.com/cover/291927875-288-k323869.jpg)