Từ sau sự cố với rượu lần thứ hai, y/n chính thức không còn là người duy nhất lo liệu đống công việc của cô ở Bonten nữa. Thêm vào đó, khác với những đầu lĩnh, cô được Mikey đặc cách để có một trợ lý kiêm người sẽ hỗ trợ các vấn đề riêng tư mà mấy tên đàn ông không thể. Thoạt đầu, y/n cũng ngạc nhiên với quyết định này, cô cho rằng bản thân không cần thiết để có một trợ lý, huống gì người này là một người lạ... mà y/n lại không thích người lạ.
Tháng năm được các đầu đạn ở Bonten nuôi dưỡng, y/n trưởng thành như bao thiếu nữ trăng tròn khác nhưng già dặn về mặt tâm hồn. Cô không thích tiếp xúc với người ngoài, còn do tính công việc nên càng khó khăn trong chuyện mở rộng mối quan hệ, có thể nói nhu cầu tình bạn của cô đã dừng lại ở khoảnh khắc Emma không còn nữa.
Nhưng người được cử đến làm trợ lý cho cô hẳn là một nhân vật khác thường. Ban đầu y/n đã nghĩ người này có lẽ mang vẻ trải đời trên thương trường hoặc sắt đá khắc khổ hay ra dáng bà giáo. Tuy nhiên thiếu nữ tươi tắn năng động vừa giới thiệu bản thân tên là Haru với y/n lại không hề dính tới bất cứ gì cô từng nghĩ. Người này quá sáng sủa, quá thuần khiết, nói chuyện cũng rất nhiều, khiến y/n sau khi xem danh thiếp của cô ấy xong đã phải bần thần đứng hình mất mấy giây.
"Hân hạnh trở thành trợ lý của chị! Em là Haru ạ! Mong sau này được tận tụy với chị!"
Cô bé mang kiểu tóc đuôi ngựa màu nâu, đôi mắt sáng ngời nhìn y/n ngỏ lời, cái cúi người chuẩn mực cho thấy dù tính cách có nhiệt tình cỡ nào thì vẫn mang sự nghiêm túc trong công việc. Cách Haru mặc vest có hơi trưởng thành hơn so với khuôn mặt búng ra sữa ấy, điều làm y/n chẳng thể hiểu được vì sao cô ấy có thể được tuyển chọn bởi những con người khắt khe kia.
"Ừm, cứ làm hết mình chuyện của cô."
Nói Haru trẻ nhưng thực tế y/n chẳng khác gì, cô dùng khuôn mặt giống một tiểu thư nhỏ được nuông chiều nhưng giọng điệu và cử chỉ vẫn là phong thái chừng mực, nghiêm cẩn đầy chín chắn. Y/n đáp lại Haru bằng thái độ có khoảng cách nhất định, bản thân thân cô biết không nên tin tưởng bất cứ ai ngoài Bonten. Nhưng đối diện với điều đó, Haru lại có vẻ càng hào hứng hơn, cô bé rất sùng bái y/n, hay thêm vào câu chuyện một số lời khen ngợi nói cười.
Ở vị trí từng là một con rối, y/n đáng lẽ nên nhận ra điều bất thường khi đối phương có những cử chỉ hành động mang tính lấy lòng hay tỏ ra thân thiết. Tuy nhiên nhìn thế nào cô cũng không tìm được điểm sai trong đáy mắt Haru, đôi mắt ấy hoàn toàn thuần khiết khi bày tỏ cảm xúc, một mực chân thành không chút sạn. Điều đó... khiến sâu thẳm trong y/n có chút bối rối. Cô chưa từng được phái nữ khác đối xử như vậy ngoài Emma.
Bên cạnh y/n từ đó như có một chú chim biết líu lo, cũng giống cún nhỏ vây quanh cô kể đủ thứ chuyện và cười rạng rỡ. Riêng khi đứng trước những đầu lĩnh của Bonten, thái độ của Haru khác hẳn, cô bé mang sự sợ sệt hạ tầm mắt, dáng vẻ cẩn trọng kiệm lời, không dám nói thừa một câu nào. Nhưng người Haru đặc biệt kiêng dè nhất chính là Mikey, cách Haru báo cáo với anh về công việc hoàn toàn là cúi gằm mặt, lần nào trở ra mồ hôi trên trán cũng chảy ròng, gặp được y/n như diện kiến thánh sống.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ĐN Tokyo Revengers] Bloody Mary
Fanfiction[Đọc kỹ hướng dẫn trước khi sử dụng] Đây là (BontenxY/N). Chuyện kể, Vào một ngày đẹp trời, Sanzu, NO.2 của Bonten bỗng nhặt được một đứa trẻ từ trên trời rơi xuống ở con hẻm nhỏ. Đáng lý anh đã có thể bóp cò tiễn thứ đó về mây xanh, nào ngờ bị bám...