Chương 21: Nếu không có đối tượng, hắn sẽ ra tay!

621 39 0
                                    

Edit: Jena

Chưa beta

Chương 21: Nếu không có đối tượng, hắn sẽ ra tay!

Dư Hi Dương và Chu Tiểu Châu tay chân nhanh nhẹn, nhanh chóng chuẩn bị một bàn lớn gồm nhiều món ăn thơm phức: snack chiên vàng vàng, giòn bên ngoài, mềm bên trong, điểm tâm độ ngọt vừa phải, ngay cả thức uống cũng làm từ trái cây tưới, cắt hạt lựu và pha với mật ong, có cả viên trân châu khoai môn tròn tròn.

Đĩa kẹo khoai lang được hoan nghênh nhất, trước khi Dư Hi Dương đi ra, Mạnh Dược đã tham lam ăn thêm vài miếng. Lúc mọi người cùng nhau dùng bữa, Dư Hi Dương sau khi ăn xong bát cơm rang thì định ăn thử một miếng khoai lang, đáy đĩa đã trống trơn, miếng cuối cùng nằm trên đũa của Tần Lãm.

Sau khi cắn xuống một miếng, Tần Lãm nhìn nửa miếng còn lại trên đũa, suy tư nói: "Giống như thời gian nấu lâu, khoai lang có chút mềm."

Bọn họ ăn đồ do Dư Hi Dương làm, cái gì không ổn phải đề xuất với cậu, chuyện này là do chính Dư Hi Dương yêu cầu, nói rằng làm như vậy sẽ giúp cậu cải thiện, nếu họ ngại mất tình cảm mà không nói đến, cậu sẽ giận dỗi.

Dư Hi Dương nghe vậy, đặt đũa xuống, hai ba cái nuốt thức ăn trong miệng, nắm cổ tay Tần Lãm bên cạnh, "Tôi thử xem", liền há mồm ngậm hết nửa miếng còn lại trên đũa của hắn.

Cậu cẩn thận nhấm nháp một chút, vừa mới nói câu "đại khái là như vậy", Chu Tiểu Châu ngồi đối diện thu hết hành động của bọn họ vào mắt, vẻ mặt ngạc nhiên, "Oa, ký túc xác Alpha mấy cậu thường như vậy sao?"

Mấy anh đẹp trai đút cho nhau ăn, thật kích thích!

Dư Hi Dương cùng những người khác không nghĩ gì, nghe Chu Tiểu Châu nói như vậy, tự nhiên cậu thấy hơi xấu hổ, hình như làm vậy là quá thân mật rồi.

Đại quê mua Mạnh Dược hồi tưởng một chút, hướng Chu Tiểu Châu phản bác: "Nào có? Chỉ hai người bọn họ khi người nghiên cứu đồ ăn mới làm như vậy, tôi cùng Tiểu Hâm Hâm không có đã ngộ này."

Dư Hi Dương: Không nói lời nào sẽ chết sao?

Cậu chột dạ nhìn Tần Lãm, nghĩ hắn nên trở mặt đi, chủ đề nhàm chán này cũng nên kết thúc.

Không ngờ Tần Lãm đang ngồi đó khẽ nhếch khóe miệng, nụ cười tuy không lộ rõ ​​nhưng cũng đủ thấy tâm tình lúc này của hắn rất tốt.

Này có gì mà cười, như thể nó không là vấn đề với hắn? Dư Hi Dương không đoán ra được, cậu không dám hỏi Tần Lãm đang cười cái gì, vì sợ hắn nói bậy.

Dư Hi Dương ăn hết nửa miếng khoai lang này, cậu thực sự không biết mùi vị gì, cũng không muốn tiếp lời Mạnh Dược, hung dữ nhìn cậu ta nói: "Ăn cơm của cậu đi, nhiều lời quá!"

Mạnh Dược cũng không thuận theo ý cậu, cho là cậu hung dữ bán manh, uốn éo nhăn nhó nói, "Người ta chỉ muốn cậu đút cơ, đến nào," cậu ta thực sự mở miệng "A" dài một tiếng với Dư Hi Dương.

Chu Tiểu Châu và Lâm Hâm Nhiên xem náo nhiệt mà bật cười, Dư Hi Dương không muốn để ý tới bọn họ, khuôn mặt nóng bừng, trong đầu còn đang suy nghĩ về nụ cười trên môi Tần Lãm khi nãy, không có thời gian để ý bọn họ. Lần đầu tiên bị kích thích đến mức không để ý đến ồn ào xung quanh.

[ABO] Ta thế nhưng là cái O !!! (我 竟然 是 个 O !!!)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ