hyunjiin không biết mình ở đây để làm gì nữa. anh nói rằng sau khi tan học sẽ đến đây. cậu đã ở đây từ sáu giờ, lúc học sinh vẫn còn tụ tập ở hồ bơi, và bây giờ đã là tám giờ hơn, hồ bơi chỉ còn mình cậu, chan vẫn chưa xuất hiện. vì muốn tạo ra sự tình cờ cho buổi gặp mặt ngày hôm nay, hyunjin không thể nào nhắn tin cho chan và hỏi rằng anh đã đến chưa được. phải rồi, có lẽ anh muốn đến đây thật, nhưng vì một chuyện gì đó, mà anh không đến nữa, anh cũng đâu cần thông báo cho cậu biết. hyunjin, đang ở đây buồn bực và tủi thân vì điều gì chứ.
cậu đứng dậy khởi động lại, lần thứ tư trong hôm nay. đúng thật, hi vọng càng nhiều thì thất vọng càng lớn. hyunjin cần phải làm gì đó, để quên đi uất ức trong lòng. bơi vài vòng rồi trở về kí túc thôi. ít nhất làn nước lạnh lẽo kia có thể khiến cậu tỉnh táo đôi chút.
bước lên bục, hyunjin vào tư thế sẵn sàng, tự ngẫm lệnh xuất phát trong đầu rồi lao vào dòng nước. hơi rùng mình vì nhiệt độ của hồ, nhưng hyunjin nhanh chóng gạt qua rồi cứ thế tiến thẳng về phía trước. sự lạnh lẽo của dòng nước vây lấy da thịt khiến cậu cảm thấy sảng khoái, đầu óc cũng đã phần nào thanh tĩnh, từng suy nghĩ tiêu cực lúc nãy như bị dội sạch. cuộn một vòng và đạp vào thành hồ lấy đà, bắt đầu lượt bơi thứ hai. tuyệt thật nhỉ? đã lâu rồi rồi hyunjin chưa bơi đêm như thế này. chắc mai lại đến mới được.
hoàn thành hai vòng bơi liên tục không ngừng nghỉ, hyunjin cũng đã thấm mệt. tay bám vào thang để đứng vững. cậu cảm thấy hơi khó thở, vội vàng bước lên một bậc thang và cởi kính bơi, hyunjin đã lảo đảo muốn ngã ra phía sau.
- tối rồi, bơi với tuần suất như vậy không tốt đâu.
một bàn tay ấm áp chụp lấy vai ngăn cậu ngã, hyunjin ngước lên nhìn, khuôn mặt của người cậu nhung nhớ nhiều ngày ở ngay trước mắt khiến hyunjin cảm thấy nhịp tim thay đổi, cảm xúc khó tả dâng lên tròng lòng ngực. hyunjin siết chặt tay, ngăn sự gấp gáp muốn ôm anh vào lòng. làm vậy là không đúng, làm vậy là không nên. nhưng mà phải làm sao đây, bao nhiêu nhớ mong suốt cả tuần nay đều vỡ òa, mặt hyunjiin đỏ lên, cậu còn cảm nhận được sóng mũi của mình cay cay. chắc là cậu đã yêu anh quá rồi, có thể sao? có thể không? tình yêu từ cái nhìn đầu tiên có thể mãnh liệt đến vậy sao? không. chắc chắn là hwang hyunjin cậu điên rồi.
- hyunjin à em ổn chứ? trông em như sấp ngất vậy. mặt mũi đỏ lên hết rồi này.
- à, em... em không sao.
chan vươn tay ra trước mặt, cậu chần chừ đôi chút rồi cũng nắm lấy, đứng dậy một cách vững vàng. hyunjin đi từ từ về phía ghế ngồi, gì chứ, bơi lâu nên cậu còn cảm thấy hơi choáng váng, đi nhanh sẽ dễ trượt ngã.
hyunjin có hơi bất ngờ khi thấy anh cũng ngồi xuống bên cạnh cậu, truyền cho cậu một chai nước ấm. hất đầu bảo cậu uống nó đi.
- đi bơi giờ này phải chuẩn bị nhiều thứ lắm, nhưng em thì không nhỉ?
hyunjin không dám nhìn thẳng vào anh, chỉ dám run run đưa tay đón nhận chai nước ấm, cuối đầu cảm ơn rồi nhắm mắt uống đại. nhưng nào ngờ, dòng nước nóng như đổ thẳng vào tim cậu, bốc khói và nóng rực, khiến cho hyunjin cảm giác như muốn dựa dẫm, như muốn mềm nhũn ra tựa vào lòng anh. mở mắt ra, bóng lưng trần của chan đập vào mắt khiến cậu lại nóng rực, mắt hyunjin như ghim vào da thịt của người nọ, một cách rất kì dị, đội trưởng đã khởi động xong và đứng lên bục sẵn, hòa mình vào làn nước lạnh đến thấu xương, hyunjin đột nhiên cảm thấy anh như một nhân ngư đang chơi đùa cùng sóng nước vậy.

BẠN ĐANG ĐỌC
[chanhyun] sói đầu gỗ
Fanfic- Anh vốn dĩ to như thế này à? - Anh cũng vừa biết hôm nay... - Vốn dĩ là sói thuần chủng to như thế á...? - Thật ra thì anh chưa gặp người nào to như anh cả? - Nhìn anh chẳng khác gì một con cún bự.!