Chương 50.2

125 15 0
                                    

Chương 50.2

Tết nguyên tiêu, Hồ Hậu Phúc nhận được thư do khoái mã dịch trạm truyền tới, thư do muội tế nhà hắn chính tay viết. Đọc xong hắn thích ý ôm nhi tử nhà mình hung hăng hôn mấy cái: "Con ngoan, cô cô con đã sinh cho con một tiểu biểu đệ, chờ hết năm, khi thời tiết ấm áp thì cha dẫn con đi thăm tiểu đệ đệ."

Rước lấy Ngụy thị cười giận: "Chàng nói lời ngốc gì thể? Chấn nhi còn nhỏ như thế, làm sao có thể đi được đường xa chứ?" Lại phiền muộn cảm thán: "Chờ đến lúc huynh đệ chúng nó gặp mặt chắc cũng mấy năm sau rồi."

Phu thê bọn họ nghĩ như vậy, Hồ Kiều sao lại không phải.

Sinh hài tử xong Hồ Kiều chợt cảm thấy người nhẹ như yến, hận không thể xuống đất đi hai vòng. Chỉ có điều sinh con giống như bị một cái xe tải lớn cán qua vậy, xương cốt toàn thân như muốn tái sinh, cảm giác các khớp xương đều nở hết ra, đã thế ngày ngày mồ hôi chảy không ngừng, chưa được ba ngày đã cảm thấy người bốc mùi, ầm ĩ muốn tắm rửa, nhưng bị Hứa Thanh Gia mạnh mẽ trấn áp. Không còn cách nào khác, nàng chỉ đành ngày ngày thay y phục, còn lấy khăn hút mồ hôi đệm sau lưng, đợi đổ mồ hôi rồi lại rút ra, tránh cho y phục luôn ướt đẫm dán sau lưng, ẩm ướt khó chịu.

Hài tử ban ngày đã có nhũ mẫu chăm, khi đói bụng lại bế đến để nàng cho bú sữa, buổi tối thì ngủ cùng phu thê hai người. Hứa Thanh Gia có ý để hài tử ngủ cùng nhũ mẫu để nàng nghỉ ngơi cho tốt. Đáng tiếc nàng bị những tin tức ở kiếp trước ảnh hưởng, luôn nghĩ tới bảo mẫu sẽ ra tay với hài tử không biết nói chuyện. Ngộ nhỡ ra tay với đứa nhỏ lúc tối thì sao, nàng còn không đau lòng chết sao?

Đưa hài tử không có lực phản kháng cho một nhũ mẫu xa lạ, dù cho nhũ mẫu này đã trải qua bao vòng thẩm tra mới có thể tiến vào hậu nha thì Hồ Kiều vẫn lo lắng.

"Lòng người khó dò, ta không muốn bảo bối của mình phải chịu uất ức."

Hứa Thanh Gia không còn cách nào với nàng, chỉ có thể tự mình nửa đêm tỉnh dậy thay tã, chăm sóc hài tử, chỉ mong nàng có thể ngủ nhiều một chút, lại căn dặn phòng bếp mỗi ngày nấu canh thịt dê để Hồ Kiều bồi bổ.

Sau một tháng ở cữ, toàn thân nàng đẫy đà thêm một vòng, da thịt trắng nõn trơn như mỡ đông, như thể bóp được ra nước.

Cao nương tử tới thăm nàng, nàng hâm mộ nhìn hai mẹ con trắng trẻo mập mạp, sờ sờ khuôn mặt hài tử rồi sờ khuôn mặt nàng, "Khuôn mặt phụ nhân non mềm giống hệt như tiểu lang quân vậy."

"Nào có?" Hồ Kiều phàn nàn bóp bóp vòng eo mình: "Cao tỷ tỷ, tỷ nhìn này, eo ta đều đã to thêm ba tấc, đều béo đến không còn hình dạng nữa rồi."

Cao nương tử thật lòng hâm hộ nàng, "Muội đây là tâm trí thoải mái thân thể đẫy đà, trong tháng dưỡng tốt." Không như nàng lúc sinh ra đại tỷ nhi, từ sau khi khi mang thai Cao Chính sẽ không đến phòng nàng, vẫn luôn ở lại trong phòng cơ thiếp, thời gian ở cử thì càng đừng nghĩ có chuyện hắn đến trấn an hai câu: sinh khuê nữ cũng không sao, năm sau lại sinh tiếp một tiểu tử mập mạp.

Phía trên lại có bà bà, lần đó sau một tháng ở cữ nàng cảm giác mình đã già đi mười tuổi, người tiều tụy vàng vọt, đều không còn mặt mũi gặp người nữa.

[Bản beta.edit lại] Tiểu nương tử nhà đồ tểNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ