Phần 16

680 68 0
                                    

Đến bữa ăn trưa phòng ăn rõ ràng có thể nghe được ba loại âm thanh, một chính là tiếng điều hòa vẫn đang rất vô tư hoạt động, hai chính xác là hơi thở nặng nề của mọi người, ba xuất phát từ tiếng cây dao cắt bít tết của Tổng Giám Đốc đang dùng hết sức để cắt lấy miếng thịt bò đáng thương.

Đáng ghét thật nàng sử dụng cả một buổi sáng cho đến đầu giờ trưa vẫn không khoanh vùng được đối tượng, hiện tại nàng giống như xem miếng thịt trước mặt là cái thứ xấu xa Viên Nhất Kỳ mà trút giận.

_Sau khi kết thúc bữa trưa_ Ở phòng làm việc của nàng.

"Tôi không phải covid, đừng có gặp đâu là né đó!!".

Âm giọng to lớn của Tổng Giám Đốc quát lên một cái khiến cho chị thư kí với mấy người ở phòng kế bên cần phải đi bệnh viện tim siêu âm rồi. Nhất Kỳ vì có việc nên phải di chuyện qua lại trước phòng Tổng Giám Đốc nhưng quan trọng là mỗi lần đi ngang là chạy nhanh cái vèo, do cánh cửa phòng của nàng lại là cửa kính nên có thể nhìn ra ngoài .Nhất Kỳ cứ thế xoẹt qua xoẹt lại trước cửa phòng nàng nhiều lần và cái kết Tổng Giám Đốc đại nhân đây cũng nhịn không được nữa mà nói lớn.

"Tổng Giám Đốc, tôi có thể vào không?" Nhất Kỳ cả buổi sáng hôm nay thật sự bị nội thương trầm trọng, là nén cười đến độ xém thương tổn mà chết. Thẩm Mộng Dao khi ghen đúng thật là biến thành phù thủy mà, đụng ai cũng chửi hết trơn.

"Có văn kiện gì cần ký thì đưa lẹ đi, không rảnh!" Nàng ngồi ở trên ghế xoay của mình mặt hầm hầm không thèm nhìn lấy người vừa mở cửa vào.

"Dạ không có văn kiện nào cần ký hết".

"Không có thì đi vô làm gì, ra ngoài!!".

Cái đồ hung dữ, Viên Nhất Kỳ ở trong thâm tâm một ngàn lần nhắm vào Thẩm Mộng Dao chửi thầm. Người ta mặc dù nghe theo lời tụi bạn cố tình làm cho chị ghen, nhưng người ta cũng quan tâm tới chị chứ bộ. Người ta thật sự nhìn thấy chị như vậy mà xót muốn chớt, còn dự định mềm lòng vô hẹn chị tối nay đi chơi rồi nói hết cho chị nghe. Được lắm, ham chửi lắm, rất được luôn Dao Dao.

Nhất Kỳ cố gắng lắm mới không nhào đến đè Tổng Giám Đốc hung dữ đó đánh vào mông một trận, sau này nhất định phải dạy lại chị mới được. Nếu như để chị như vậy em thật sự nghĩ là em bị chị biến thành tiểu thụ nghe lời. Nằm mơ đi Thẩm Mộng Dao.

"Đi vô chi rồi đi ra, coi cái phòng tôi là gì muống vô là vô muốn ra là ra hả!? Bực bội quá đi!!".

Nếu như trong phòng của nàng có một cái bảng phóng phi tiêu, nhất định mặt của Viên Nhất Kỳ bị hàng loạt cây phi tiêu cắm vào rồi. Chưa từng thấy có người nào làm cho Thẩm đại tiểu thư bực bội đến vậy luôn.

-------------------------------

Thảm rồi hôm đó không chỉ có ba căn phòng bị liệt vào danh sách đen tăng ca, tất cả các phòng đều phải tăng ca đến tận 10h mới có cửa ra nhà xe mệt mỏi lái xe về. Bình thường nàng luôn nhìn thấy Nhất Kỳ đi nhờ xe một người bạn đi thực tập chung, nhưng hôm nay ở nhà xe lại nhìn thấy cô hay tay ôm gọn một cô gái, sau đó leo lên xe của người đó ngồi còn để cô gái đó ôm lấy mình từ phía sau.

{HẮC MIÊU} Em Yêu Chị.....Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ