Rất nhiều năm sau này khi suy nghĩ lại về quyết định hôm đó , tôi không biết rằng chị ấy có từng cảm thấy hối hận hay không . Nếu như khi ấy tôi không đồng ý với chị chuyện kết hôn và sinh con , có lẽ sau này cả tôi và Lisa cũng không cần phải đi đến một con đường không lối thoát .
Nhưng chuyện đã xảy ra , ngoại trừ suy nghĩ về một giả thuyết cũng không còn cách cứu vãn . Con đường đó là do chúng tôi chọn , hối hận thật chất cũng chỉ là chuyện rất muộn màng .
Chúng tôi cùng nhau đi đăng ký kết hôn sau đó vài ngày chị đưa tôi đến một bệnh viện rất lớn thực hiện mong ước có một đứa con mà chị nói . Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ phải làm mẹ , tôi vẫn còn rất ham chơi , tính tình chẳng khác gì những thiếu niên còn quá xa với sự trưởng thành .
Tôi rất sợ cảm giác phải mang thai , tôi cũng sợ khi sinh đứa con đó ra tôi làm sao chăm sóc cho nó . Nhưng bởi vì chị ấy muốn , tôi lại đồng ý cho người khác can thiệp vào trong cơ thể mình , một sinh linh được nuôi từ chính tủy sống của chị ấy tạo thành .
Nhưng mọi việc đều không đơn giản đến vậy , cả hai lần cơ thể của tôi đều chống lại sự can thiệp đó . Không thể nào hình thành được một bào thai đúng nghĩa , chị ấy chưa từng oán trách tôi , nhưng lão công làm sao em không nhìn ra được chị rõ ràng tuyệt vọng .
" Chị đã nói không sao mà , những chuyện này không thể cưỡng cầu " – đặt chiếc áo blouse trên chiếc ghế xoay bên cạnh , từng bước đi đến từ phía sau đem cả người nàng ôm lấy .
Đã mấy ngày rồi Chaeyoung vẫn không khá hơn được , lúc nào cũng rơi vào tình trạng ngồi bó gối nước mắt luôn chực chờ rơi xuống . Luôn tự trách bản thân mình thật vô dụng , ngay cả việc mang thai thôi mà cũng làm không được . Cứ ra bên ngoài làm việc với nhóm biên kịch thì cũng tạm đi , về đến nhà hay đến bệnh viện tìm cô lại chỉ muốn khóc thôi .
" Chúng ta thử lại một lần nữa được không ? Lão công , em …" – Chaeyoung rất sợ mang thai , nhưng nàng càng sợ làm cho Lisa thất vọng . Sao cũng được , thật sự không tin số mệnh lại đối xử với mình khắc nghiệt đến vậy .
" Sức khoẻ của em không tốt , cho dù muốn thử cũng phải cần thời gian " – nếu như nói cô không buồn chẳng qua là dối lòng dối người , nhưng con cô có thể không cần , chứ cũng không định cho Chaeyoung phải cố sức mình như vậy .
Tủy sống cô chỉ lấy một lần duy nhất , sau đó bác sĩ sẽ tiến hành nuôi dưỡng thành nhiều tinh trùng nhân tạo tích lũy . Có thể nói cô trải qua một lần đau đớn , còn Chaeyoung bị can thiệp một lần sẽ giống như chết đi sống lại . Vậy mà cơ thể đó đã bị tác động đến hai lần , cô không muốn Chaeyoung tiếp tục thử nữa . Vì nếu như thất bại cả sức khoẻ lẫn tinh thần đều chịu tổn thất nặng nề , dù sao đứa con đó có hay không cũng không quá quan trọng .
Đó là những gì chị ấy nghĩ thôi , nhưng tôi lại không chấp nhận được mình không có khả năng làm mẹ . Phải , bây giờ chị ấy rất yêu thương tôi . Nhưng sau này thì sao ? Cho dù có một phần trăm lý do để Lisa chán ghét tôi , tôi cũng không muốn nó tồn tại .
" Vợ à , em ra sao chị cũng không chán ghét em , được chưa ? " – đồ ngốc nhà em , loại ánh mắt đó của em bộ chị không đoán ra được hay sao ?
BẠN ĐANG ĐỌC
[ LICHAENG COVER ] Bác Sĩ , Chị Cứu Em Đi
FanficAu : Phiennhi Cover : meotothezoo ( Đã có sự đồng ý từ tác giả ) " Ai là người giảng dạy Khoa Tim cho chị ? " " Em lại hỏi sao ? " " Bây giờ có thể không nói , nhưng một ngày nào đó hãy trả lời cho em biết nhé "