Chương 57 : Đi , Chị Đưa Em Về Anh Quốc

1.3K 68 0
                                    

Tuy rằng cô không phải bác sĩ tâm lý , nhưng ít nhiều cũng từng học qua bộ môn này ở Anh Quốc . Khi con người trải qua một cú shock tâm lý , khóc được chính là còn chịu đựng được . Đáng sợ nhất là họ đã không thể bộc lộ được cảm xúc của mình nữa , khi đó họ hoàn toàn trở nên đáng sợ .

Tình trạng của Chaeyoung chính là một minh chứng sống , khi nổi đau quá lớn lấn át đi tất cả lý trí và xúc cảm , con người tồn tại như một cái xác không hồn , trơ trọi đến đáng thương . Cô biết Chaeyoung không trách cô , cũng không bài xích cô nữa , đó không phải vì nàng hiểu thông suốt , chẳng qua là đối với mọi chuyện trên thế gian này đã chẳng còn liên quan .

Bởi vì tình trạng của Chaeyoung hiện tại không ổn định , mọi người luôn túc trực thay phiên nhau chăm sóc . Lisa dùng tất cả ngày nghỉ phép của mình để ở lại bên cạnh nàng , còn có Irene cùng Jisoo mỗi người đều dành thời gian không ít . Mặc dù Seulgi rất muốn ở lại giống như mọi người , nhưng chung quy thân phận đặc thù cũng không tiện lưu lại quá lâu . Hơn nữa Irene không có tâm trí lo cho thương vụ hợp tác với Kang Thị , hiện tại Seulgi theo như chỉ định của nữ cường nhân này tiếp tục theo sát công trình .

" Chúng ta có nên đưa Chaeyoung ra nước ngoài chữa trị không ? " – Khi Chaeyoung đã rơi vào một giấc ngủ sâu , Irene ở bên cạnh nàng đặt nhẹ vài ngón tay vuốt ve gương mặt thiếu đi vài phần sức sống .

" Con sẽ đưa em ấy về Anh Quốc " – Lisa trên tay cầm theo một ly sữa nóng , vừa rồi định pha cho Chaeyoung uống một chút , nhưng quay qua quay lại nàng đã ngủ mất rồi.

" Công việc của con ở YG ? " – Irene không có ý định ngăn cản Lisa , chẳng qua có một chút thắc mắc .

YG , đó chính là từ khóa luôn xuất hiện trong những giấc mơ của cô . Không , nên nói là trong những cơn ác mộng hằng đêm . Ngày đó cô từng đứng trước cổng bệnh viện này , thề độc một câu khi cô lớn lên bằng mọi cách phải vào được nơi đây làm một bác sĩ . Bắt kẻ khoác lên mình blouse trắng xóa đó , nhất định phải gánh chịu những tang thương mất mát nhất trong đời .
Thành công không ? Có chứ , cô thật sự trở thành bác sĩ , thật sự được trở thành một trong những bác sĩ ưu tú nhất của bệnh viện này . Truy tìm ra được bệnh án năm đó , bắt kẻ khi xưa phải trả giá với những tội ác mình gây ra . Nhưng rồi , những tưởng đâu đã đạt được tâm nguyện lớn nhất đời mình . Chẳng qua cô cũng chỉ là một kẻ thành công nhưng không hạnh phúc , cô đánh mất tình yêu và sự tin tưởng của Park Chaeyoung , ngay cả giọt máu của chính mình cũng không giữ lại được .

" Những gì cần lấy lại hay mất đi đã quá đủ rồi , YG với con mà nói bây giờ cũng chỉ là một cái tên " – không còn kẻ thù , chẳng có âm mưu . Có lưu lại nơi này hay không đã chẳng còn quan trọng 

" Vài tháng nữa mẹ sẽ về Mỹ , mẹ có rất nhiều bạn làm bác sĩ tâm lý ở đây . Hãy đưa Chaeyoung đến đó ..."

Công việc chính của Irene vẫn là tại Hoa Kỳ , chẳng qua vì hợp tác với Kang Thị nên mới trở về Hàn Quốc . Đưa Chaeyoung qua đó sống một cuộc sống mới , lại có rất nhiều sự quen biết đến từ các chuyên gia , sẽ giúp ích được cho nàng trong quá trình điều trị .

" Anh Quốc là nơi mà em ấy từng rất hạnh phúc ..."

Chữa trị tâm lý không phải chỉ cần đến những chuyên gia mà chính bản thân người đang gặp vấn đề phải tự chữa khỏi cho mình . Thuốc ? Ở trong tình trạng của Chaeyoung , thuốc chỉ là một thứ phụ trợ thêm . Nó đã chẳng còn liệu pháp chữa trị công hiệu nhất , cách duy nhất để cứu lại tâm hồn đánh mất , chính là đưa nàng đến nơi từng khiến cho nàng hạnh phúc nhất .

[ LICHAENG COVER ] Bác Sĩ, Chị Cứu Em ĐiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ