Chương 3. Crush của Shinichi

471 51 1
                                    

Nhà Sano vào buổi sáng là lúc nhộn nhịp nhất, một bữa tiệc âm thanh sẽ được tổ chức vào lúc đó. Tại vì sao á? Đọc truyện đi là biết.

"NII-CHAN!!! Dậy ăn sáng rồi đi học!!!" Emma hét lên gọi hai con người đang say giấc nồng trên giường, một người thì đang ôm cục cưng, một người thì ôm cái chăn cũ. Hên là Izana vẫn đang ở trong Trại cải tạo nếu không thì chắc là Emma có ngày tức chết quá.

"Chào buổi sáng, Emma! Chào buổi sáng, anh Shinichirou!" Draken cúi người lễ phép với anh vợ à nhầm anh trai của Tổng trưởng rồi quay qua hỏi Emma:

"Emma, Mikey đâu rồi?"

"Anh ấy vẫn không chịu dậy! Anh gọi anh ấy dậy giùm em cái nha! Em phải vào nấu ăn cái đã!" Emma nói xong thì quay lưng đi vào bếp. 

Draken đi tới phòng Mikey, vừa mở cửa ra thì đập vào mắt là cảnh Mikey đang nằm trên giường, chiếc áo trễ vai khoe ra xương quai xanh quyến rũ, vì tư thế ngủ xấu nên áo bị vén lên một nửa lộ ra làn da trắng nõn cùng vòng eo thon gọn. Lúc này đang là mùa hè nên lúc đi ngủ Mikey chỉ mặc một chiếc quần đùi, lộ ra đôi chân trắng nõn.

Draken cảm thấy như máu mũi sắp phun ra, lấy tay che lại, mặt cậu bây giờ không khác trái cà chua là bao. Sau một hồi tĩnh tâm lại, Draken bước vào gọi Mikey dậy.

"Mikey! Mikey! Dậy đi!"

"Ưm...Ken-chin, một chút nữa thôi." 

Nhân danh một chiếc top thiếu nghị lực, Draken chính thức buông xuôi, nhất là sau khi nghe Mikey nói câu tiếp theo.

"Ken-chin, nằm với tao đi!" Mikey đưa tay lên kéo Draken xuống bên cạnh mình rồi ôm lấy anh.

Mọi người có nghe tiếng gì không? Tiếng sợi dây lí trí của Ken-chin đứt đấy ạ! Thế là bạn Lươn nào đó quyết định ôm lấy Mikey đang ngủ bế vào nhà tắm để vệ sinh cá nhân cho cậu tiện thể ăn đậu hủ, nhưng người như Mikey thì làm sao mà nhận ra được chứ.

Ở một diễn biến khác

"Chào buổi sáng, anh Shinichirou!" Shinichi chào Shinichirou rồi bước vào nhà như thường lệ. "Anh Shinichirou, Takahiro đâu rồi ạ?"

"Nó đang ôm cục cưng ngủ trên phòng ấy! Lên gọi nó dậy giùm anh luôn đi!" 

Hai con người một người hỏi một người đáp mà không để ý đến Ran đang hoang mang bên cạnh. Trong đầu cô bây giờ đã tưởng tượng ra 7749 tình tiết máu chó trong ngôn tình.

'Sao anh của Takahiro nhìn kỳ cục thế nhỉ? Nghe nói là anh em nhà Takahiro ở với ông nội, có phải vì vậy mà anh ấy thiếu thốn tình yêu thương nên thành ra phản nghịch làm bất lương để gây sự chú ý không? Hay là tại ba mẹ cậu ấy li hôn nên ảnh hưởng đến tâm lý anh ấy? Chứ bình thường nhìn Takahiro đàng hoàng hiền lành thế cơ mà. Khoan đã! Nhưng cục cưng là ai? Chả lẽ Takahiro...'

"A, Shinichi! Cô bé dễ thương bên cạnh là ai vậy?" Shinichirou nhìn Ran đang hoang mang rối loạn bên cạnh, nhưng vào mắt anh thì lại thành một cô bé ngại ngùng khi tới nhà người lạ.

"À, cậu ấy là Ran - bạn chơi từ nhỏ của em. Ran, đây là anh Shinichiro, là anh trai của Takahiro."

"Em là Ran sao? Anh đã nghe Shinichi kể rất nhiều về em?" Shinichirou mỉm cười hiền lành nhìn Ran. Nhưng bằng một sự thần kỳ nào đó, vào mắt Ran lại thành "Ô, cô bé này dễ thương nhỉ! Đêm nào đi theo anh đi! Không anh điên lên là làm gì không biết đâu đấy!" kèm theo một nụ cười dữ dằn.

[ĐN Conan+TR] Khi bạn là bất lương nhưng lại ước mơ làm cảnh sát!!!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ