[CODE 4] Part 9

2.1K 122 35
                                        

“Chuuya-sama! Xin hãy tỉnh lại!”

Đột nhiên, ý thức của cậu bị rút khỏi ký ức.

Ngay lập tức, bóng tối phủ xuống cậu. Chuuya đang lơ lửng trong dòng điện đen kịt đang hoành hành bí ẩn. Cậu thậm chí không biết mình có thể đi theo hương nào. Một luồng bóng tối bị chi phối bởi không gian.

Gần tai cậu, bóng tối đang ùa qua với một âm thanh đáng sợ. Theo thời gian. Bụi kim loại óng ánh đang bay lơ lửng trước mắt cậu với một tốc độ đáng kinh ngạc. Cậu cảm thấy có một cú chạm mạnh và quay lại để thấy bàn tay của Adam trên vai mình.

Bằng bàn tay của mình, bằng cách nào đó, anh đã giữ được Chuuya khi anh dường như đã bị cuốn bởi dòng điện bóng tối dữ dội. Lẽ ra anh phải ở bên cạnh Chuuya nhưng bóng dáng của Adam mờ mịt trong bóng tối. Như thể họ đang ở cách xa hàng dặm.

Adam đưa tay ra sau tai và rút ra một thiết bị hình bán nguyệt. Anh cắm nó vào tai Chuuya. Giọng nói của Adam phát ra từ thiết bị này. Có vẻ là một loại máy thu nào đó.

“Tôi đã nghĩ rằng cậu có thể không bao giờ tỉnh dậy nữa.”

“…Ta đang ở đâu?” Chuuya nói và quan sát xung quanh họ.

Toàn bộ bề mặt là một bóng tối dày đặc. Tất cả những gì cậu có thể nói là đây là một sự mở trộng lớn đến mức ngớ ngẩn dường như làm rối tung cảm giác về không gian của cậu. May thu âm dường như cũng có chức năng thu thập âm thanh, Adam đã trả lời câu hỏi của Chuuya trong quá trình tiếp nhận.

“Tôi cho rằng chúng ta đang ở bên trong cơ thể của Verlaine.” Giọng của Adam bị lẫn với tiếng ồn. “Dị điểm của Verlaine đã hoàn toàn được giải phóng và được thể hiện dưới dạng sống của ‘Quái vật Guivre’. Vào lúc này, chúng ta đã ở gân và bị cuốn vào trong này.”

“Ra vậy,” Chuuya nói với vẻ mặt cứng đờ. “Đây là bên trong cơ thể của Verlaine? Ta đã có khá nhiều suy luận.”

Một thứ gì đó đột nhiên vang bên tai cậu rồi bay ngang qua, để lại một âm thanh khủng khiếp. Cậu thậm chí không thể phân biệt được đó là vật, gió hay là dòng chảy của không gian hay thời gian. Có thể một phút trong đó sẽ dài bằng một tháng ở thế giới bên ngoài. Đó là một không gian nơi không tồn tại bất kỳ một khái niệm đơn thuần nào về phương hướng. Cậu không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chịu đựng cái làn sóng năng lượng mạnh mẽ đấy và ngăn cho bản thân không bị ngất đi.

“Tôi không có cảm giác đây là một không gian ba chiều bình thường. Dòng chảy dữ dội của thời gian nơi đây tựa như một hố đen vậy, và điều đặc biệt là nó biến đổi không ngừng tùy thuộc vào vị trí của mình. Nếu chúng ta tách ra lần nữa thì chắc chắn sẽ không thể tìm lại được. Cậu hãy sử dụng cái này.”

Adam với ra phía sau phần đầu của mình rồi lấy ra một thứ gì đó giống như một dải băng trắng. Anh thanh thoát buộc nó vào Chuuya từ phần eo cậu lên vai rồi cổ. Sợi dây kim loại giữ lấy cậu một cách chắc chắn, nó trắng sáng mặc cho việc ở giữa một khu vực tối mù mịt thế này.

“Thứ này là gì đây?”

“Đây là một sợi dây dùng cho trường hợp khẩn cấp mà có thể tồn tại trước sự ăn mòn của thời gian.” Adam nói với một nụ cười. “Nó có thể nhìn giống một sợi dây trói, nhưng bên trong nó có những cấu trúc hình trụ mà chứa đầy những khoang chân không được liên kết với nhau. Gluon, một loại hạt boson, đang chuyển động với tốc độ ánh sáng ở bên trong, điều này sẽ tạo ra hiệu ứng xuyên hầm lượng tử. Hay nói chung, khi một chất hay một thứ gì đó di chuyển với một tốc độ càng tiệm cận với vận tốc ánh sáng thì thời gian của nó sẽ trôi càng chậm, điều đó có nghĩa là dòng thời gian sẽ hầu như không tồn tại trong sợi dây này. Nó giống như một chất cách không gian - thời gian vậy bởi nó sẽ không thay đổi bất kể không gian - thời gian có ra sao.”

Bungou Stray Dogs Light Novel 7 - STORM BRINGER Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ