CHAP 18

302 24 0
                                    

Giữa khoảng trời như bừng sáng, những mảng sao trời tựa đốm nhỏ li ti nhấp nháy một lúc lâu rồi tắt hẳn. Mặt trời khảm nắng lên các mái nhà, le lói dừng chân bên khung cửa, chạm thật nhẹ vào cửa sổ căn hộ khép hờ.
Tiếng tivi trực tiếp một trận bóng chày từ căn hộ bên cạnh khiến Pises bừng tỉnh.

- Điên mất! Không để cho người khác ngủ hay gì!

Làu bàu trong miệng vài ba câu, vẫn giữ tư thế nằm nửa trên giường, nửa dưới đất của mình, cô với tay lên mặt bàn nhỏ bên cạnh, mò mẫm tìm điện thoại trong ánh trời mờ mịt.

4.30 phút sáng.

- Chậc! Tên hàng xóm điên.

Vừa lướt nhanh danh bạ điện thoại, Pises để lại đôi lời không-mấy-thân-thiện dành cho người hàng xóm tốt-bụng-nhưng-hay-mất-ngủ-lúc-nửa-đêm-vì nhớ người yêu cũ. Tất nhiên phòng ở đây cách âm khá kém, nhưng tiếng tivi đã át đi tiếng của cô.

Ngón tay dừng trước tên trong danh bạ điện thoại "chủ nhà". Không do dự, cô nhanh chóng ấn gọi. Máy đổ chuông chờ hồi lâu, tiếng nhấc máy vang lên và Pises nói rõ to, dường như cố tình cho hàng xóm nghe thấy:

- ...Vâng xin chào tôi là Pises. Vâng! Xin lỗi đã làm phiền lúc sáng ra nhưng có một tên điên phiền phức đang làm ồn.

Khẽ dừng một lúc, cô khẽ nhoẻn miệng cười. Liếc mắt ra phía ban công đang hứng gió, rèm cửa tung nhè nhẹ, cuốn vào cả đèn cột im lìm.

- Là ai sao ạ? A vâng là hàng xóm của tôi. Chết tiệt, mấy tên như vậy là phải đuổi thẳng cổ chứ nhỉ?

Vừa nói, cô vừa đưa mắt sang phía tường, lại không tự chủ được cười lần nữa.
Đúng như dự đoán, tiếng tivi phòng bên cạnh nhỏ dần rồi tắt hẳn, không gian tĩnh mịch như thể chẳng có bất cứ ai sống ở phòng bên cạnh.
Ném điện thoại sang một bên, Pises đưa tay lên mặt rồi vò mái tóc ngắn rối do vừa tỉnh dậy. Ánh sáng nhẹ từ bên ngoài phả vào làn da tái nhợt do thức đêm muộn của cô, để lại vài vệt le lói mờ trên gò má mịn. Trần nhà xen mảng sáng thành hình thù kì quặc, tiếng rì rì từ máy chống côn trùng khiến cô chẳng thể chợp mắt nổi.
Điện thoại sáng lên, khung sự kiện hiện lên lịch trình hôm nay "về nhà".

Mắt khẽ mở, cô nhíu mày. Rất nhanh căn phòng lại im lặng. Nhưng không quá lâu. Lần này có tiếng cửa vang lên thật mạnh.
Lúc này điện thoại lại sáng lên, tin nhắn không hiển thị rõ trên màn hình.
"Em trai đã gửi tin nhắn cho bạn" (1 phút trước)
Và cũng rất nhanh điện thoại lại sáng lên lần nữa
"Em trai đã thu hồi một tin nhắn" (bây giờ)

Khẽ thở dài, Pises tiếp tục bước xuống. Cầu thang rung như sắp sập đến nơi khiến cô giảm tốc độ. Có lẽ do cơn mưa đêm qua, nền nhà trở nên trơn trượt và không khí thì ngột ngạt ẩm ướt. Pis đã gần như nín thở khi đi được xuống tầng 1 toà nhà.
Ngồi yên lặng trên toa tàu điện ngầm, tay cô mân mê lon coffee đắng vừa mới mua từ máy tự động. Lơ đãng đánh mắt về phía cửa sổ kính, một màu trắng xám phủ khắp góc nhìn.
Trời lại lớt phớt mưa lần nữa.
Bước xuống trạm, Pis chỉnh lại trang phục một chút rồi đi bộ giữa phố. Dòng người vội vã lướt qua cô, và nếu tinh ý một chút, có lẽ ai đó sẽ phát hiện ra Pis đang đứng yên. Giữa dải phân cách làn đường cho người đi bộ, cô đưa mắt theo bước chân đi đi lại lại vội vã ấy. Tiếng mưa lộp độp tí tách trên chiếc ô xanh trên đầu.
Cô chán nản nhìn đèn giao thông dần chuyển sang màu đỏ, bước đi trong vô định. Cố níu kéo thời gian, Pis chưa sẵn sàng gặp lại gia đình dù cho đã hơn 3 tháng rồi cô chưa gặp mặt họ. Cô biết mình không thể trốn tránh lâu hơn, nhưng tâm lí ám ảnh vẫn khiến tâm trí nặng trĩu và nôn nao.

12 chòm sao- ĐÈN NEONNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ