Chap 28

217 32 4
                                    

5 năm trước...

Libra châm một điếu thuốc, dựa vào bức tường xanh đã mùn mốc của một văn phòng nhỏ vô danh nào đó cuối phố The Flash. Một làn khói trắng mỏng nhẹ thoát ra đầy khoan khoái cùng tiếng thở dài trầm khàn. Ánh mắt anh đờ đẫn và hơi nheo lại trước quãng đường tắt nắng trước mặt. Một tay Libra đung đưa điếu thuốc tàn còn nhập nhoằng ánh lửa, tí tách nhỏ giọt sáng ấm đỏ lên con ngươi nhợt nhạt, tay kia đút túi áo khoác da, cố gắng xua đi chút ít cái buốt giá làm anh cứng người.

Trước cơn gió sắp sửa quét đến đã được báo hiệu trước bằng từng cơn xào xạc lá khô, Libra nhắm mắt, ngón tay cái giữ đầu thuốc nắm chặt lại trước hơi ấm sắp tàn đầy mùi nicotine. Anh đợi cái lạnh một lần nữa choáng qua thân thể mệt mỏi sắp gục ngã.

Một... hai giây qua đi.
Nhiệt độ xung quanh vẫn im lặng.

Cộp

Cộp....

Tiếng đế giày thể thao vang lên, rồi lại im lìm trên nền gạch cứng.
Libra hơi mở mắt, liếc về góc mà đáng lẽ cơn gió đã thổi qua.

Mi mắt vừa lặng mở đã vội khép hờ, con ngươi nâu tối vẽ lên một thân ảnh nhỏ. Trước mặt anh là một chàng trai, ước chừng 16-17 tuổi. Libra vẫn im lặng, cúi đầu ngậm lấy điếu thuốc. Khói thuốc một lần sượt qua khoang phổi anh, khiến đôi mắt anh hơi mê man, song vẫn không ngừng nhếch lên, cho cậu trai trước mặt một nửa ánh nhìn.

Với Libra, thuốc lá có hương thơm lạ kì và làm anh ngây ngất, nhưng có lẽ, với người kia, nó như mùi của hỗn hợp trộn lẫn giữa bùn và khói bếp lửa. Bằng chứng là cậu hơi nhíu mày, nhưng e dè và không dám tránh đi.

-Gì đây nhóc? Muốn một điếu hả?

Libra cất giọng khàn khàn, nhưng đầy dáng vẻ của một thanh niên trẻ.

-Ừm...- người kia ậm ờ một lúc, rồi quả quyết gật đầu- cho tôi một điếu đi.

Libra nhếch lên một cái nhìn lười nhác, đưa tay lấy gói thuốc trong túi, lắc lắc rồi cười nhạt:

-Hết thuốc rồi.

Sau câu thở dài của anh, khuôn mặt người nọ hơi thoáng hụt hẫng, song lại mang nét nhẹ nhõm thở phào.

Không khí lại rơi vào im lặng. Bên kia đường, nơi dãy tường vi đã xơ xác, không hoa, chỉ còn vài chùm lá lẻ tẻ khuất sau cánh cửa gỗ khóa chặt như muốn tránh khỏi đợt gió đông khắc nghiệt.
Trời ngả hoàng hôn và dòng xe đã nhạt đi, rồi ngơi hẳn khi đám mây đen hòa xuống nền xanh đậm tối ngòm.

Điếu thuốc Libra kề trên môi đã cháy hết tự lúc nào, khiến anh ngẩn ngơ tiếc nuối dập xuống, di di dưới chiếc giày đen. Nếu nhìn kĩ, đôi giày anh đi sạch sẽ bao nhiêu, thì chiếc áo khoác nâu anh mặc càng tàn thảm bấy nhiêu, đậm vết bẩn nhìn như bị bánh xe cán qua liên tục và thi thoảng, nếu đứng thật gần, có thể thấy được vài tia máu khô dưới ống tay và vạt áo.

Libra cảm thấy trống trải khi không còn thuốc lá nữa, nhìn vào cậu trai trước mắt:

-Mày tên là Aquarious đúng không? Thành viên mới?

12 chòm sao- ĐÈN NEONNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ