Chương15

38 3 0
                                    

Cũng đã hai tháng trôi qua rồi, đúng là chẳng nên kỳ vọng thì đúng hơn. Cô khoẻ rồi, người đàn ông của cô lại chạy về bên người tình của anh ta chẳng phải sao, chẳng qua chỉ là chút tình thương cảm thôi mà là cô đã tự lừa dối mình thôi, làm sao anh ta lại có thể yêu cô cơ chứ

"Reng reng reng"

Chiếc điện thoại trên bàn rung lên, cô nhẹ nhàng nhấc ống nghe đưa lên tai

- Alô tập đoàn Nguyễn Thị nghe

Nơi đầu dây bên kia vang lên giọng một người con trai ấm áp.

- Trinh Trinh

- Vũ Luân, sao vậy. Sao hôm nay có hứng thú gọi cho em thế?

- Cô ngạc nhiên hỏi

- Em đang bận à?

- Có một chút

- Cho anh mười phút được không?

- Hahaha
cô mim cười

- em đùa với anh chút thôi. Không sao đâu, anh nói đi, bao lâu cũng được.

- Hmmmm. Em có Còn nhớ khi hai bác vừa mất em đã nhờ anh giúp em điều tra mọi chuyện không?

Cô bật dậy sốt ruột hỏi:

-Đã có tin gì rồi sao anh?

- Um. Em thật sự muốn biết chứ

- Anh nói đi

- Nhưng em phải hứa không được kích động

- Anh mau nói đi.

- Được. Lúc đó nhìn qua sẽ nghĩ như tai nạn nhưng thật chất chiếc xe ấy đã bị giở trò. Thắng trên xe ấy đã bị cắt đứt một khoảng, chỉ cần đạp quá mạnh sẽ đứt ngay, hơn nữa hung thủ cũng đã tính toán rất kĩ, để đến đoạn đường ấy, dốc lớn sẽ làm cho thắng đứt ngay cộng với việc tốc độ lớn sẽ khiến chiếc xe lật ngang, đâm vào vách núi, thậm chí là rơi xuống vực

Cô ngỡ ngàng im lặng hồi lâu, quả là lúc đó đã nghi ngờ không sai. Tại sao tuy là địa hình khá nguy hiểm nhưng trước giờ nơi đó chưa hề xảy ra tai nạn, nay lại có chuyện như vậy.

Đầu dây bên kia đã bắt đầu sốt ruột

- Trinh Trinh, em không sao chứ. Trinh,Trinh

Cô giật mình, tiếp tục câu chuyện

- Hả. Em.. Em không sao. Anh tiếp tục đi

- Em ổn chứ

-Yên tâm, em ổn mà. Nhưng từ trước đến nay ba mẹ em không hề gây thù chuốc oán với ai. Là kẻ nào đã gây ra chứ - Đúng là hai bác ấy không gây thù nhưng chỉ e người có thù là em rồi

- Em?????? Chẳng lẽ là...

- Là Lâmn Ngãi Đình

"Là cô ta. Thật không ngờ tôi giúp cô hết lần này đến lần khác, đến cả chồng tôi cũng nhường cho cô, cô lại hại tôi như vậy"
" Tôi đã có chỗ nào không tốt với cô chứ.
Tôi cho cô mọi thứ của tôi, cô đáp trả lại là mạng sống của ba mẹ tôi"

- Này emn không sao chứ. Trinh Trinh

- Em..em không sao. Em cảm ơn anh, có dịp em mời anh ăn cơm nhé.

Mãi Mãi Là Bao LâuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ