31

904 2 0
                                    

Bên trái, hạnh phúc

Tác Giả : Yêu Huyễn Yêu hạo

Tiết tử

Tôi tên là Kim Jaejoong, công việc của tôi là tiếp khách uống rượu nói chuyện phiếm.

Có người bảo chúng tôi là ngưu lang, tôi không hiểu, thế giới này vì sao chỉ cho phép nam nhân ăn chơi, nữ nhân lại phải không ngừng tiết kiệm.

Nữ nhân đến uống rượu đều là người có tâm sự, là những người bị mấy nam nhân ăn chơi kia tổn thương.

Họ thực quy củ, chúng tôi cũng thực quy củ.

Nữ nhân đến đây, rất nhiều người là thành phần tri thức, họ tịnh mịch, cô đơn, khi làm việc bị nam nhân bắt nạt, tan tầm, họ cần có người nói chuyện với mình, có thể an ủi mình, nói với mình những lời vui vẻ cho dù hết thảy đều là nói dối.

Lão bản của tôi thường nói, người khác cảm thấy chúng tôi thật đáng thương, chúng tôi lại cảm thấy bọn họ đáng thương hơn.

Lão bản là một nữ tử tài giỏi, cô ấy bị một nam nhân hơn mười tuổi lừa gạt tình cảm, khi rời đi, cô lấy tiền  của hắn, mở quán bar này.

Giả bộ ngây thơ, đáng thương nhưng không có tình yêu rồi chẳng lẽ ngay cả mặt mũi cũng muốn vất đi sao? Lão bản nói vậy.

Lúc không thương nam nhân nữa thì phải tiêu hết tiền của hắn, không được mềm lòng.

Quán bar có hai tầng, tầng một buôn bán bình thường, có ca sĩ, quầy bar có rất nhiều những nam tử mà lão bản khinh thường, bọn họ cầm ly rượu, liếc mắt đưa tình với mỗi cô gái đi qua.

Lão bản luôn gọi chúng tôi lên lầu hai để tâm sự với khách, cả trai lẫn gái, nhóm người này tựa như dã thú, khiến người tôi đau lòng, tình yêu ở đây bắt đầu nhanh chóng nhưng kết thúc cũng nhanh, vậy mà họ vẫn cố gắng tìm kiếm để tạm lấp vào trái tim mình.

Tôi đứng một bên cười.

Tôi cười chính bản thân mình, mỗi ngày nhìn cảnh tượng như vậy mà tôi vẫn ôm một ảo tưởng với tình yêu, ảo tưởng có một tình yêu thuỷ chung, bền chặt.

Mười hai giờ, tầng hai dần im lặng trở lại, một nhóm thành phần tri thức đẩy cửa rời đi.

Vừa ra ngoài, bọn họ lại trở lại như trước, lạnh lung băng giá.

Tôi tựa vào tường, nhìn tầng dưới, thời tiết hôm nay hơi lạnh, tựa hồ người đến không nhiều lắm, nhân viên đã bắt đầu rửa ly tách.

Cửa mở ra, có người tiến vào.

Hết tiết tử

Chương 1: Đêm thứ nhất

Thật sự là một nam tử đặc biệt. Tôi nhẹ nhàng cảm than.

Thân ảnh gầy gầy, cầm áo khoác trong tay, đứng ở nơi đó, dưới ngọn đèn hôn ám, mặt không thấy rõ.

Nhưng tôi cảm thấy, anh ta và thế giới này, không hợp nhau.

Anh ta chậm rãi đi vào tầng một, đánh giá chung quanh, tựa hồ cảm nhận được ánh mắt của tôi, ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt tôi.

YJNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ