32

1.3K 7 0
                                    

[YunJae Trung Văn] Hỗn đản! Cậu không được đụng vào tôi! 

Chương 1

Tôi là Kim Jaejoong, một thanh niên vô cùng ngoan ngoãn của thời đại mới, tôi không hút thuốc, không uống rượu, không đánh bạc, thành tích cũng coi như khá. Tôi nghĩ đó là nhờ trời giúp. Nhưng hết thảy đều kết thúc vào một đêm không trăng không sao một tháng trước, từ đó về sau, thế giới của tôi lâm vào ác mộng…

“Jaejoong! Nhanh lên một chút!” Thanh âm Yoochun truyền đến.

“Chờ một chút, đã mua bắp rang đâu!”

Trường học tổ chức xem phim, tên phim tôi không để ý kỹ, nhưng phòng bán vé lại rất đông khách, hẳn là chiếu mấy bộ phim về tình bạn hay chiến tranh linh tinh, tôi vui mừng nhận bắp rang từ tay chú bán hàng, đi vài bước thì chợt thấy có người kéo tay tôi.

“Cháu bé, chờ một chút.” Là thanh âm của một người cao tuổi.

Kinh ngạc quay đầu, một bà lão hiền lành ôn nhu nhìn tôi. Tôi gãi gãi đầu, gọi tôi?

“Bà à, bà gọi cháu sao?” Tôi chỉ chỉ mình.

“Đúng vậy, cháu bé.”

Bà lão vẫn ôn nhu cười với tôi. Nhưng không hiểu sao tôi lại nổi da gà, chẳng lẽ là bà bắt gặp vừa rồi tôi đưa cho ông chú kia tờ tiền rách sao? Không lẽ xui xẻo vậy…

“Cháu bé, cái này cho cháu. Nó sẽ phù hộ cháu đấy.” Không biết từ khi nào trong bàn tay bà đã có một chiếc nhẫn, kiểu dáng rất bình thường.

Tôi nhận lấy từ tay bà: “Cái này cho cháu ạ?” Cẩn thận cầm nó trong tay, a? Sao đột nhiên lại lóe sáng vậy.

“Bà ơi… Bà…” Lại ngẩng đầu, bà lão đã biến mất không thấy bóng dáng. Kỳ quái… Trong tay mình vẫn còn cầm cái nhẫn a.

“Jaejoong! Sao lâu vậy!” Park Yoochun đi tới trước mặt. “Nhìn cái gì thế? Sao lại thất thần?”

Tôi cũng rất buồn bực, “Yoochun, cậu có thấy bà lão tớ vừa nói chuyện cùng không?”

“Bà lão? Đầu óc cậu bị ngâm nước à? Tớ ở bên kia nhìn cậu nửa ngày, cứ đứng nói lầm bầm mãi, thỉnh thoảng lại gãi đầu, thỉnh thoảng lại cúi xuống, cậu trước khi đi không tắm à?” Yoochun ghét bỏ bước lùi lại.

“Cậu nằm mơ à, tớ rõ ràng có thấy mà, cậu xem, bà ấy cho tớ cái này!” Vật tôi cầm trong tay chính là chứng cớ. Mở tay ra cho cậu ta xem.

Cậu ta khoanh tay lại, bĩu môi. “Đầu năm nay không hề có mấy chuyện thần bí! Cậu muốn lừa tớ thì nên dùng biện pháp khác a. Hơn nữa…” Cậu ta cầm nhẫn lên, đưa trước mặt quan sát, “Nhẫn khó coi như vậy, chắc chắn là hàng rẻ tiền. Lấy ở đâu ra thế?”

“Mặc kệ cậu đấy, đi nhanh đi, phim sắp chiếu rồi.” Đeo nhẫn vào ngón áp út, khoác bả vai Park Yoochun đi vào rạp chiếu phim.

“Jaejoong, cậu nhìn kìa, lại là Jung Yunho. Suốt ngày nhìn chằm chằm vào ngực con gái.” Yoochun khinh bỉ nhìn Jung Yunho đang đứng ở cửa.

Jung Yunho là bạn cùng lớp của chúng tôi nhưng quan hệ không tốt lắm. Cậu ta là người cà lơ cà phất, rất không đứng đắn, hàng ngày đi học đều đến muộn về sớm, thành tích cũng gọi là ổn. Hừ, đều là mấy cô gái của cậu ta làm giúp, đúng là một tên ăn chơi trác táng.

YJNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ