"Ủa?"
Lời nói của Batrice vừa dứt cây chổi của Harry Potter ở phía trên kia đã rung lắc dữ dội như phản ứng lại với câu nói đầy ác ý của cô nàng.
Đúng vào lúc Harry né một trái Bludger khác đang lao xoáy qua đầu cậu thì sự cố liền xảy ra. Cây chổi của cậu bỗng như bị chấn động. Trong nháy mắt, Harry tưởng chừng như cậu sắp té nhào xuống. Cậu liền nắm chặt cán chổi bằng cả hai tay và kẹp chặt hai đầu gối, gương mặt toát lên vẻ hoảng sợ.
"Thằng Potter sắp rớt khỏi chổi hả, bọn mày thấy không? Đừng nói là mày đã nguyền rủa nó chứ Batrice?" Draco có vẻ khoái trá, đôi mắt dán chặt lên Harry đang chật vật trên không trung.
"Không phải tao làm."
"Được lắm cô gái, làm tốt lắm!!" Pansy giơ ngón cái tỏ vẻ tán thưởng,
"Không, lạy chúa, không phải tao mà, bọn mày nói vậy là chết tao đấy!"
Đừng nói đến mấy ông bà già trong Hogwarts, đám fangirl của cậu ta bên Gryffindor mà biết thì cũng đủ để đè chết cô rồi.
Cây chổi lại chấn động lần nữa, nó giật lên điên dại, dường như muốn hất Harry xuống khỏi cán.
Nhưng từ trước đến nay, chưa bao giờ có chuyện cây Nimbus 2000 lại quyết định hất chủ của nó khỏi cán một cách thình lình như vậy cả. Harry cố gắng quay về phía những cột gôn của đội nhà nhưng cây chổi cứ ngoắc mạnh chĩa và thẳng lên trời, thỉnh thoảng lại quất một cái, khiến cậu như muốn té nhào.
"Thằng đó không điều khiển được chổi sao?"
"Tao không nghĩ vậy đâu, dù sao nó cũng là Harry Potter mà." Pansy khoanh tay trước ngực, tựa hẳn người về thành ghế phía sau, nhàn nhạt đáp lại câu hỏi của Batrice.
Không như một vài người hào hứng khi nói về Harry và gia đình Potter, đối với bộ ba máu mặt nhà Slytherin thì đó là một vấn đề tẻ nhạt, nói chung là không muốn nói nhiều.
Bất đắc dĩ phải nói được bao nhiêu thì được nhưng tốt nhất vẫn là đừng có nhắc đến Harry và học sinh của Gryffindor nếu không muốn bị liếc đến cháy mặt.
Cây chổi của Harry đang bắt đầu rung lắc dữ dội, thậm chí nó còn xoay tròn khiến người khác có muốn không chú ý cũng không được. Cây chổi vừa giật ngược một cách man dại, hất văng Harry ra ngoài. Đám đông đứng vụt dậy, hoảng sợ thay cho tầm thủ trẻ nhà Gryffindor. Harry không trụ nổi nữa, cậu bị hất xuống khỏi cán chổi, chỉ còn cánh tay khổ sở nắm lấy cán chổi.
"Mày nghĩ có rớt không?" Draco đứng vụt dậy, trông cậu ta còn phấn khích hơn cả lúc nhà Slytherin ghi bàn nữa.
"Rớt thì cũng có chết đâu, cùng lắm là gẫy vài cái xương."
"Batrice nói đúng, với cả— còn có lão già hiệu trưởng ở đây nữa, lão không để thằng đó té chết đâu. Dù sao người ta cũng là cứu thế chủ mà." Pansy mỉa mia.
Và như một lẽ đương nhiên, Harry ngay lập điều khiển lại được cây chổi nhưng cậu cũng không tiếp tục ngồi trên nó nữa, Harry lao như điên xuống đất, bụm tay liên tục vỗ vào ngực như thể sắp sửa nôn thốc nôn tháo. Cậu ho liên tiếp mấy lần liền, cuối cùng khạc ra một thứ gì màu vàng choé trong lòng bàn tay.
BẠN ĐANG ĐỌC
⌈ Đồng Nhân HP ⌋ Bản Chất Của Một Slytherin
No FicciónChắc hẳn từ những ngày còn thơ ấu, người đã được nghe về cổ tích. Thế giới đó hoa mỹ đó ẩn chứa muôn vàn những điều huyền ảo, mộng mơ, nơi mà những điều thơ mộng tưởng chừng như chỉ có trong mơ đối lập với sự bộn bề của thế giới thực trở thành hiện...