1.

1K 43 21
                                    

Ngôn từ có sự thô kệch bạn nào không thích mong lướt qua.

Nếu có sai sót mong các bạn góp ý nhiệt tình, chúng mình sẽ tiếp thu ( ˘ ³˘)♥

📢 Được đăng tại hai kênh _sherrytk99 và bluejrkm

Kênh _sherrytk99 đăng title là [vkook] bán

Team"hai bà" coming back.
〜(꒪꒳꒪)〜

✓✓✓✓✓a✓c✓t✓i✓o✓n✓✓✓✓✓

Tiếng còi xe inh ỏi khói bụi che kín góc nhìn, thân mồ hôi mệt mỏi dưới trời nắng nóng.

Nam nhân nâng tay uống một ngụm nước mát, ngước mắt nhìn đèn đỏ dần chuyển sang xanh gã cất vội chai nước rồi phóng xe tiến về phía trước.

Kim Thái Hanh sống tại quận Triều Dương thành phố Bắc Kinh, nơi trú ngụ là một căn nhà nhỏ hẹp xập xệ vừa đủ cho hai người đi ra đi vào.

Gã ngồi trước nhà đếm vài đồng lẻ trong túi áo, miệng hút điếu thuốc thở ra làn khói khiến người ta khó chịu.

Đưa mắt nhìn về phía giường, bóng dáng một thiếu niên tay ôm lấy con gấu nhỏ miệng không ngừng hát vu vơ khiến gã bất giác mỉm cười.

Vốn dĩ lâu nay chỉ sống một mình nhưng từ lúc nào căn nhà vắng vẻ đã xuất hiện thêm một người. Người nọ không biết nhà cửa ở đâu, xui khiến thế nào lại bị đánh ngất ở bìa rừng rồi vô tình được Thái Hanh cứu về đây.

Đến khi tỉnh lại thì thần trí không ổn định, ngốc ngốc ngơ ngơ chỉ nhớ tên mình là Chính Quốc ngoài ra chẳng nhớ thêm gì nữa.

Gã rất ít khi lo chuyện bao đồng nhưng cậu trai này là ngoài lệ, nhìn khuôn người toả sáng gã chắc mẩm cậu là con nhà quyền quý do người ta hại nên mới ngơ ngác thế này.

Cuộc sống khó khăn lại đèo bòng thêm một thiếu niên lạ gã thực chất mệt mỏi, nhiều người bàn ra tán vào biết gã nợ nần chồng chất thậm chí còn xúi giục Thái Hanh mau bán em nhỏ đi sẽ có một khoản tiền lớn trả nợ nhưng gã làm sao lại muốn giữ người này lại.

"Chú chú! đói đói!"

Bi ba bi bô ca hát đến bụng kêu ùng ục thì quay sang tìm chú. Tay ôm khư khư gấu bông nhỏ, tiến lại người lớn hơn đưa đôi mắt tròn vo ngốc ngốc vừa nhìn vừa biểu tình.

Gấu bông cũng là do nhặt ở bãi phế liệu, thấy còn mới nên đem về giặt một chút coi như làm quà cho người nọ bớt cô đơn khi gã đi làm.

Gã cầm lấy ổ bánh mì bẻ lấy phần hơn cho cậu, xoa mái tóc mềm rồi cũng ăn lấy phần của mình. Vừa ăn gã vừa chậm rãi nói:

"Chính Quốc ở nhà ngoan, ai hỏi cũng không mở cửa chỉ có tôi mới bước vào nhà"

"Vâng vâng!"

Ở đây an ninh không ổn chút nào, gã vẫn cứ sống vì gã quen rồi nhưng hiện tại thêm đứa bé này gã lúc nào cũng lo sợ sẽ có chuyện chẳng lành xảy ra, đứa nhỏ khờ khạo lại rất đáng yêu nên không thiếu kẻ gian có ý định bắt cóc.

Cuối dãy tập trung nghiện hút cờ bạc rượu chè nhưng chả ai động vào gã có thể là ăn may hoặc do sự giảo hoạt này.

Chính Quốc mắt to tròn, môi nhỏ khẽ cười khúc khích rồi bắt chước người lớn hơn cũng đưa tay lên mà xoa lại đầu Thái Hanh, tóc gã cứng khô vì bụi gió nhưng cậu chính là đam mê vuốt đến khi gã kéo tay lại mới thôi.

[VKOOK] NGÀY CÓ EMNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ