"Anh..xin lỗi. Là anh.."
''Tôi không trách ai cả. Ơn còn không hết, thấy không nếu không có thì làm gì có ngày hôm nay anh thấy tôi ở đây''
Lơì nói cứa vào tim gan gã, người trước mặt giờ không còn như trước.
Ban nãy đi mua đồ tại một cửa hàng nhỏ liền chạm mặt cậu, mắt đối mắt đầy ngại ngùng nhưng cũng đã dám mở lời làm phiền một chút.
Chính Quốc nhớ lại tháng ngày lưu lạc, cậu bị bọn chúng đưa đi bằng được tiểu ngạch nhưng may thay dọc đường có rối loạn nên cậu đã chạy trốn rồi bị chúng truy đuổi rồi rơi xuống vực sâu.
Cái mạng nhỏ được một người cứu sống, cú ngã đó khiến đầu cậu dần ý thức được chuyển quá khứ và tìm nơi trở về.
Thái Hanh nhớ như in ngày đó vốn là bị lầm tưởng bọn họ là cha mẹ cậu, lúc biết ra đã quá muộn màng. Chính tay gã đưa cậu vào chốn nguy hiểm
"Sao rồi, cuộc sống anh ổn chứ? Sau bao năm cũng làm ăn chân chính. Nhỉ? Có một tiệm sửa xe cũng có chút tiếng tăm"
"Ừm, cũng cố gắng mọi người dựng lên. Bọn anh giờ sống một công dân tốt"
"Nghe anh nói vậy, cũng rất an tâm. Dính líu tới pháp luật thật mệt mỏi"
Chính Quốc tháng đó tìm manh mối để lấy lại công ty, cố gắng cứu nốt mảnh vỡ sắp tan biến này. Thời gian cũng thật nhanh!
Gru..gru..gruTiếng chuông điện thoại vang lên, là giám đốc Hoàng gọi tới. Nhìn lên đồng hồ cũng đã đến giờ cậu phải đi rồi.
"Xin lỗi đã phiền em như này, em đi việc em đi. Anh cũng về"
"Ừm"
Chính Quốc cầm lấy túi đồ, tay lấy tiền để lên bàn nhưng gã ngăn lái nói mình sẽ trả. Cậu cũng gật đầu rồi đi vội ra ngoài, Thái Hanh mỉm cười nhẹ chạm vào ống mút của cậu ngậm miệng mút lấy một hơi.
Gã không phải biến thái mà chính là uống nước còn nhiều từ cốc cậu, kinh tế khó khăn không nên bỏ phí như này. Rút tiền để dưới cốc, rồi cũng cầm túi đồ bước ra ngoài.
Gã lắc đầu, không xin số thì liệu đến bao giờ mới có thể gặp lại đây.
"Người vừa rồi trông có vẻ.."
"Vẻ gì? Liên quan đến anh quá nhỉ? Tập trung lái đi"
Giám đốc Hoàng mím môi nhẹ, thái độ vừa rồi không phải là quá đáng sợ sao. Thôi được rồi tập trung thì tập trung, việc công ty quan trọng thì ưu tiên.
Chuyển cảnh
"Tìm được thông tin của tôi, không hổ danh là Quách La"
"Ừm, cậu khỏe chứ?''
''Nhờ ơn anh tôi mới có cuộc sống hiện tại tốt như thế này''
''Năm đó, xin lỗi. Tôi thực sự..''
''Tôi nói rồi, tôi không trách bất kì một ai. Quá khứ thì ngủ quên đi, nếu hẹn tôi đến để xin lỗi thì tôi tha lỗi rồi. Tôi còn bận nhiều việc, tôi đi trước"
''Khoan đi đã, Thái Hanh nó không có lỗi gì hết mọi người cũng thế. Là do tôi ganh ghét, ích kỉ mới gây ra họa''
"Sự ích kỉ của anh năm lần bảy lượt muốn bán tôi đi, giả bộ đối tốt để tôi tin tưởng. Tôi vướng bận các người, vì tôi mà các người phải đèo bòng thêm một người.
BẠN ĐANG ĐỌC
[VKOOK] NGÀY CÓ EM
FanficLà bởi vì có em, thế giới tôi thay sắc! Thể loại: Công sủng hạnh thụ dễ thương, bụi trần, cục súc, lươn khươn. Sự kết hợp hết nước chấm của hai bà: _sherrytk99 và bluejrkm ⇊ ⇊ ⇊ Thái Hanh đeo balo nhìn cánh cổng dần khép, ngày hôm nay gã chính thức...