"Hắn sao rồi?"
"Bị gãy chân, có thể phục hồi"
Lời hắn nói ra khiến y cũng thở phào một chút. Việc gã bị đám người lôi đi rồi lúc tìm ra lại nằm đó với cái chân đầy máu.
Cũng may bọn chúng ra tay không quá nặng.
"Ai trông tên ngốc ở nhà?''
"Nhờ người phụ nữ đầu hẻm rồi, ở nhà tên ngốc đó cứ đòi hắn ta phải nói dối mãi. Chỉ sợ kìm không được buộc miệng nói ra"
Quách La ngồi xuống ghế chờ bác sĩ khám xong có thể vào được rồi.
...
"Tại sao lại thành ra như vậy?"
"Ta đi làm ăn, giữa đường bị chặn lại. Chúng có súng, che mắt đi đến một nơi nói ta không nên động"
Nói đến đây tự bọn họ hiểu ra vấn đề, cái kết quả sau là gã không chịu thoả hiệp tự mình chống cự.
Đông người như vậy, cái chân cũng chỉ là cảnh cáo mà thành..
"Mẹ kiếp, bọn chó đó. Ta nói ngươi đừng động vào chúng, giờ báo thù thành ra như này"
Hắn gắt gỏng đập bàn, cuộc sống yên lành lại được tên lão tứ thích chuyện bao đồng gây sự với bọn xã hội đen.
Cũng may có thể hồi phục nếu không sẽ thật xui xẻo.
Gã không nói gì, trong đầu gã trống rỗng. Chỉ cần nổ súng gã sẽ tan biến nhưng chúng không làm.
Chứng tỏ gã vẫn còn sự tôn trọng, mẹ kiếp kẻ đứng đầu có thể là ai đây?
Ngày thứ 3
"Chú chú, mấy ngày nay chú đi đâu? Có phải bỏ Quốc đi không? Quốc ngoan lắm, không cắn Đại Phát đi ngủ đúng giờ. Chú đừng bỏ oa oa"
Chính Quốc vừa nhìn thấy gã liền ôm trầm lấy khóc một trận lớn, mấy ngày nay đều thấp thỏm ngóng trông.
"Ngoan, chú không bỏ em. Ở đây là bệnh viện tránh làm ồn"
Xoa xoa đầu nhỏ dỗ dành, nấc cụt trông thương làm sao.
Gã nhìn về phía anh đang gật gật đầu, cậu quấy quá khóc ầm ĩ nên mới đưa vào đây.
Hai ngày đầu ngoan ngoãn nhưng ngày thứ ba liền phá bĩnh đòi gã.
Đại Phát ra sức dỗ dành nhưng không được đành bực tức mắng mỏ lại phải đi dỗ.
Một câu Thái Hanh hai câu Thái Hanh, đi ngủ không chịu, sơ hở cái trốn đi tìm gã.
Mỗi lần như thế đều cho cậu thuốc mê để không ồn ào nữa.
Biết là không tốt nhưng nếu đánh ngất để lại ra dấu vết, gã biết sẽ phanh thây mất.
Đại Phát nhìn thấy quấy phá trong lòng mệt mỏi phát tiết nói ra việc gã bị thương.
Lúc nhận ra thì quá muộn, tiểu búp bê lại gào thét rồi dùng chiêu mắt mọng nước khiến cho siêu lòng đưa tới chỗ gã.
"Chú đau hức không hức?"
"Có Quốc đến liền không đau, A"
"Đau mà"
BẠN ĐANG ĐỌC
[VKOOK] NGÀY CÓ EM
FanfictionLà bởi vì có em, thế giới tôi thay sắc! Thể loại: Công sủng hạnh thụ dễ thương, bụi trần, cục súc, lươn khươn. Sự kết hợp hết nước chấm của hai bà: _sherrytk99 và bluejrkm ⇊ ⇊ ⇊ Thái Hanh đeo balo nhìn cánh cổng dần khép, ngày hôm nay gã chính thức...