Chương 44

502 47 7
                                    

Edit & Beta: Tiểu Mun

"Thoải mái, thoải mái muốn chết, nào, chúng ta lại làm thêm lần nữa!"

Kế tiếp đó là từng đợt âm thanh làm Hứa Thanh nghe mà mặt đỏ tai hồng, "Làm sao vậy?" Lý Trường Phong nhẹ nhàng ôm lấy Hứa Thanh, cũng buông tay che miệng cậu ra.

Hứa Thanh quay đầu nhìn Lý Trường Phong, không tiếng động nói: "Chúng ta trở về đi." Lý Trường Phong nhìn đối diện, lắc đầu với Hứa Thanh, "Không được, hiện tại rời đi sẽ bị bọn họ phát hiện, ta giúp ngươi che lại lỗ tai, không nghe thấy là tốt rồi."

Hứa Thanh bất đắc dĩ đành phải đem đầu vùi ở trước ngực Lý Trường Phong, muốn xóa tan âm thanh mà gió thổi đến bên tai. Tiếc rằng cậu càng muốn trốn tránh, lại càng cảm thấy âm thanh này càng lớn!

Lý Trường Phong nhìn Hứa Thanh vùi đầu vào trong lồng ngực mình giống như đà điểu tìm chỗ trốn, nhìn hai người đang dã uyên ương kia cũng phát ra ánh mắt nguy hiểm.

Không bao lâu âm thanh bên kia liền ngừng lại, Hứa Thanh ở trong lòng thở dài, còn tưởng rằng phải mất thời gian dài chờ đợi, còn không bằng một nửa thời gian của Trường Phong đã xong rồi.

"Mau chỉnh trang lại cho tốt."

Hứa Thanh nghe bên kia truyền đến âm thanh xột xoạt mặc quần áo, không bao lâu liền nghe được tiếng bước chân hai người rời đi, "Rốt cuộc cũng đi rồi!" Hứa Thanh đứng lên hoạt động gân cốt  một chút, Lý Trường Phong cẩn thận giúp Hứa Thanh phủi phủi lá cây dính trên người, "Ủy khuất ngươi."

Hứa Thanh trợn mắt, xoay người nhìn Lý Trường Phong đang không ngừng vỗ bụi cho cậu, "Nói thật, ta cũng là lần đầu tiên nhìn đến loại sự tình này." Tiếc là thời gian có chút ngắn.

"Thấy đáng tiếc?"

Nhìn ánh mắt Lý Trường Phong toát ra nguy hiểm, Hứa Thanh thật sự không nói tiếp được, chỉ có thể gượng cười, "Ha ha, chúng ta còn muốn đi tìm gỗ đỏ nha, đi mau đi mau!"

Ở nơi Lý Trường Phong bọn họ vừa mới rời đi kia, một hình bóng quen thuộc liền xuất hiện ở phía sau bọn họ, đây là một trong hai người vừa mới "Biểu diễn" - La Kiều. Vốn dĩ hắn chỉ muốn quay trở lại nhìn xem vừa rồi có không cẩn thận lưu lại đồ vật gì hay không, lại không nghĩ sẽ phát hiện người không nên phát hiện.

"Đó là hai người sau núi kia sao, cơ thể cái người tới cửa ở rể kia cũng không tệ lắm." Bất quá, thấy được chuyện của hắn, hắn cũng sẽ không cam tâm tình nguyện bỏ qua như vậy.

Cuối cùng Hứa Thanh bọn họ kéo một cây gỗ gõ đỏ lớn chất lượng trung đẳng về nhà, để cho Lý Trường Phong chủ động đi thu thập, Hứa Thanh đem y phục sạch sẽ của hai người đến bên bồn tắm.

"Có người ở nhà không? Ta là Tạ Vũ."

"Tiểu Vũ ca!" Hứa Thanh mở cổng liền thấy Tạ ca nhi thân thể đã khôi phục bảy tám phần, ôm một cái gì đó trong lòng cười với cậu.

"Nào, nhìn xem có thích không?" Tạ ca nhi đem thứ ôm trong lồng ngực đưa tới trước mặt cho Hứa Thanh nhìn rõ, "Chó con!!"

Hứa Thanh cao hứng thiếu chút nữa nhảy cẫng lên, là một con chó con màu đen! "Thích! Cực kỳ thích! Cảm ơn Tiểu Vũ ca!" Hứa Thanh thật cẩn thận tiếp nhận chó con mới vừa mở mắt không bao lâu trong lồng ngực Tạ ca nhi, trong mắt toát lên sự yêu thích, mèo và chó đều là động vật cậu yêu thích nhất.

[ĐM-EDIT] Xấu Ca Nhi Làm Ruộng KýNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ