Chương 94

312 31 3
                                    

Edit & Beta: Tiểu Mun (Mun1911)

"Không có." Ta chỉ kiểm điểm lại bản thân.

Lý Trường Phong nghe xong liền vươn tay xoa xoa đầu Hứa Thanh, "Vậy ngươi ăn nhiều một chút, trong nồi còn rất nhiều."

Hứa Thanh xoa xoa cái bụng ăn đến căng tròn, nấc lên một cái.

"Ăn không nổi nữa."

Lý Trường Phong thấy trên mặt Hứa Thanh thật sự không có biểu tình tức giận, cũng không hỏi nhiều nữa, để Hứa Thanh ngồi nghỉ ngơi tự mình thu dọn chén đũa.

Một đêm yên tĩnh, ngày hôm sau Hứa Thanh rời giường liền đi mở cửa.

"A, sương lạnh."

Hứa Thanh nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài sân, hà hơi vào hai tay, một đoàn khói trắng phả ra.

"Sao không ngủ thêm một chút nữa, cũng không biết phủ thêm một kiện xiêm y, cũng không sợ sương sớm lạnh."

Lý Trường Phong cầm một kiện áo khoác lên vai Hứa Thanh.

"Đêm qua đi ngủ sớm cho nên sáng nay liền thức dậy hơi sớm."

Hứa Thanh vươn ngón tay thon dài mà trắng nõn kéo kéo y phục trên vai, "Trời đã trở lạnh, đứa nhỏ này sợ là muốn ra ngoài vào cuối hạ đầu thu sang năm."

Lý Trường Phong nghe vậy mỉm cười, "Đó không phải là chuyện tốt sao? Được mùa chi quý nha."

"Còn một tháng nữa Đoàn Đoàn sẽ tròn một tuổi, thời gian cũng thật nhanh." Tuy nhiên nghĩ đến Đoàn Đoàn còn nhỏ như vậy, cậu đã có thai lần thứ hai, Hứa Thanh luôn cảm thấy tốc độ của cậu quá nhanh.

Lý Trường Phong nhẹ nhàng ôm vòng lấy Hứa Thanh từ phía sau, hai người thân mật một trận.

Chuyện của Hạ Vũ hai người cũng không nhắc đến nữa, Lý Trường Phong ở một bên làm gia cụ bằng gỗ, Hứa Thanh thì ở một bên làm giày cho Đoàn Đoàn, Đoàn Đoàn hiện tại thích đi bộ trên mặt đất, đặc biệt hao phí giày.

"Lão tam lần này đã chết tâm muốn phân gia sao?" Hứa Thanh đứng lên vươn vai.

"Ta đoán là treo lại rồi, ngươi cũng đã biết, cha mẹ để ý hắn như vậy, nếu hắn khăng khăng một mực muốn phân gia, đem cha mẹ bức tới nóng nảy, hắn sẽ phải ăn đau khổ, đừng quên, hiện tại trên đầu hắn treo một cái danh tú tài."

Hứa Thanh ôm Đoàn Đoàn đã tỉnh ra ngoài.

"A, a ngô."

Lý Trường Phong nghe thấy âm thanh non nớt mềm mại Đoàn Đoàn gọi, bất đắc dĩ buông việc trong tay, tiếp nhận Đoàn Đoàn, bàn tay to xoa xoa khuôn mặt nhỏ phì phì của Đoàn Đoàn.

"Là cha! Không biết đã dạy ngươi bao nhiêu lần rồi."

"Mẹ! Mẹ!"

Khuôn mặt nhỏ của Đoàn Đoàn bị Lý Trường Phong xoa, mắt to hàm chứa nước mắt nhìn Hứa Thanh, bộ dáng kia tất cả đều là lên án "Hành vi phạm tội" của Lý Trường Phong.

"Được rồi, hắn lúc này mới chín tháng, có thể kêu thành như vậy đã không tồi rồi."

Hứa Thanh tiếp nhận Đoàn Đoàn, đặt hai chân nhỏ của hắn trên mặt đất, tức khắc Đoàn Đoàn liền bắt đầu nhấc cẳng chân giống như đang đi bộ.

[ĐM-EDIT] Xấu Ca Nhi Làm Ruộng KýNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ