CHƯƠNG 07

185 16 0
                                    

Trò chơi chính thức bắt đầu.

KK chọn một chút trang bị, sau khi chọn giày xong, hắn cười nói:

"Không vội, trước hết chúng ta không đi đường rừng, các ngươi không phải luôn nói bậy tôi không thể đánh tốt Chung Quỳ hay sao, chúng ta đây đi xem bằng hữu đẳng cấp đồng thau cống hiến cho chúng ta một buổi biểu diễn xuất sắc thế nào đi, tới ~~~ đuổi kịp Chung Quỳ lão ca ca a, chúng ta tay cầm tay ~~ cùng nhau đi a."

Vừa nói, Nakoruru của KK đuổi kịp Chung Quỳ đã xuất phát đi đường giữa, thanh âm mang ý cười nói:

Recommended for you "Quỳ Quỳ ca ca nhanh quay đầu lại, phía sau anh có một tiểu nữ hài đáng yêu đâu, cô ấy còn dưỡng một con chim nho nhỏ nha ~~~"

Không khí phòng phát sóng cực kỳ sinh động, bình luận nối tiếp bình luận được up lên.

[Ai, Nói bậy đi! Chung Quỳ ca ca của cậu đâu có rác rưởi như cậu a!]

[KK nha, tôi thích bộ dạng không biết xấu hổ của cậu a.]

[KK có biết hay không, hiện tại nhân gia có thể nghe thấy hắn đang nói chuyện a, tôi thấy trong lòng Chung Quỳ đang nghĩ không biết có nên nói một câu mmp hắn hay không đâu.]

[Nội tâm đồng đội là cự tuyệt.]

Nếu là ngày thường, gặp trường hợp này Liêu Túc khẳng định sẽ vui vui vẻ vẻ đi theo xem, nhưng với tình cảnh trước mắt, hắn nhìn chằm chằm mấy chứ [Lương Lương đại gia] trên đầu Chung Quỳ kia, chỉ cảm thấy cả người bốc từng đợt khí lạnh.

Cười... Cười không nổi a.

Đây chính là Vưu Lương Hành a....

Người khác có thể không để ý nhưng Liêu Túc thấy rõ ràng, vị tướng Chung Quỳ kia mỗi khi KK mở miệng nói nháy mắt sẽ tạm dừng một chút, tưởng tượng tới đằng sau nhân vật Chung Quỳ là Vưu Lương Hành đang ngồi trong ký túc xá chơi game, tai lại nghe KK không ngừng nói Chung Quỳ thế nọ Chung Quỳ thế kia, Liêu Túc phảng phất như tận mắt chứng kiến trên khuôn mặt đại soái ca làm người khác giận sôi lên của Vưu Lương Hành hiện ra một cái gân xanh.

Mạc danh sợ hãi....

Nhưng mà KK không biết nhiều như vậy, giờ phút này, hắn thao túng nhân vật Nakoruru chạy chậm theo sau lưng Chung Quỳ, bóng dáng u lam của Chung Quỳ đi tới đường giữa nơi tháp nhà, hắn xoay hai vòng, hai bên lính địch ta bắt đầu giao phong ở trung lộ.

KK nói:

"Ai! Tới rồi tới rồi! Đại gia chờ mong giờ khắc này tới rồi, chúng ta xem Chung Quỳ thần câu nào, mọi người đừng chớp mắt nha, không cần cần chớp mắt a! Được rồi, Quỳ Quỳ ca ca vươn ra móc câu đầu tiên của mình, móc câu này phóng ra cũng thật soái khí đi, nhưng đáng tiếc là trước mắt hắn không có ai cả a ~~~"

Phòng phát sóng tuôn ra một tràng tiếng cười.

[a ha ha ha ha KK cậu không cần như vậy!]

[Nhân gia chỉ là Chung Quỳ cấp đồng thau, không cần yêu cầu nhân gia nhiều như vậy a]

[hừ, cậu cũng chỉ có thể cười nhạo một Chung Quỳ cấp đồng thau thôi!]

[REUP - ED] SAU LẠI, HẮN THÀNH VÚ EM NGỰ DỤNG - Diễm Quy KhangNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ