12 - Ốm

454 52 7
                                    

Gwinam vẫn chưa hết bàng hoàng với bài kiểm tra 100 điểm của Cheongsan. Suy đi tính lại vẫn không có bằng chứng rằng cậu gian lận, y cho rằng đó chỉ là ăn may mà thôi.

Bỗng điện thoại rung lên, là cha y gọi. Hóa ra hôm nay là sinh nhật của mẹ Cheongsan. Là bạn thân của chủ tịch Lee, sinh nhật phu nhân người bạn thân là cha y không thể vắng mặt. Vì thế ông yêu cầu y tan làm chuẩn bị giúp ông ít quà cáp.

Chuyện liên quan đến Cheongsan là Gwinam chẳng có gì từ chối. Lâu rồi không tiếp xúc với cậu, nhân cơ hội này liền trò chuyện một chút. Nếu được, y cũng muốn giảng hòa và quay lại.

Gwinam cũng chẳng hiểu tại sao mình lại mang suy nghĩ đó. Chỉ là cảm thấy rất hứng thú với Cheongsan sau khi cậu mất trí nhớ. Thêm vào đó, y muốn tìm hiểu xem sự mất trí đó là thật hay là một người khác đã đóng giả thành Lee Cheongsan.

Liệu trên đời có tồn tại hai người có vẻ ngoài giống hệt nhau như Cheongsan trước kia và Cheongsan bây giờ không nhỉ? Chẳng lẽ Lee gia có một người con nữa là anh em sinh đôi với Cheongsan?

Tiếng chuông tan học vang lên. Gwinam thông báo cho học sinh đã hết giờ làm bài kiểm tra, yêu cầu lớp trưởng thu bài lại mang lên đưa cho mình. Namra vâng lời, đến từng bàn thu bài kiểm tra.

Không muốn để ý cũng không được, Gwinam đưa mắt nhìn xuống bàn cuối dãy trong. Cheongsan nằm gục đầu xuống bàn, y cười khẩy, chắc lại ngủ chứ gì, quả nhiên điểm 100 kia chỉ là ăn may!

Mà đợi đã, thằng nhóc Suhyeok ngồi cạnh đang làm trò gì vậy? Đưa bài của cả hai cho Namra xong, hắn cũng nằm xuống bàn với Cheongsan. Ừ thì chuyện này không có vấn đề gì, vấn đề là tại sao lại ngồi sát sàn sạt vào nhau, lại còn đưa tay ra ôm eo cậu xoa xoa, rốt cuộc là có chuyện gì?

Không ngăn được cơn tức giận, Gwinam phi thẳng xuống cuối lớp, dùng chân đạp thật mạnh vào chân bàn khiến bàn bị lệch sang một phía, còn nghe được tiếng cộc rõ to của đầu Cheongsan va chạm với mặt bàn.

Suhyeok ngay lập tức ôm lấy đầu cậu ngó xem có bị sưng không, miệng liên tục hỏi có đau không, đau chỗ nào, tôi thổi cho cậu hết đau nhé. Hắn giương ánh mắt tức giận nhìn Gwinam, hét lớn:

- ÔNG LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ?

Nhìn Cheongsan nằm xụi lơ trong lòng Suhyeok, Gwinam trở nên lúng túng, miệng lắp bắp:

- Thì tại... hai em nằm xuống... bàn...

-ĐỒ ĐIÊN!

Trực tiếp đẩy Gwinam sang một bên, Suhyeok ôm Cheongsan chạy như bay đến phòng y tế. Cả lớp học im bặt, không ai dám hó hé gì. Cho đến khi Gwinam xua tay gượng cười:

- Giờ học kết thúc rồi, hẹn các em vào ngày mai nhé!

Y máy móc bước ra khỏi lớp, đi đến phòng y tế. Tới cửa, y không dám bước vào, chỉ biết đứng nép ở cửa nhìn vào trong.

Cheongsan nằm trên giường, trên trán có một túi đá nhỏ, chắc là cho bớt sưng. Suhyeok thì ngồi bên cạnh, tay nắm chặt tay cậu, thi thoảng nhấc túi đá lên cho cậu đỡ buốt. Đã tan học rồi nên cô y tế cũng về, cả căn phòng chỉ có hai nam sinh.

[AOUAD] [Suhyeok x Cheongsan x Gwinam] LA DOULEUR EXQUISENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ