Chứng kiến người mình yêu biến mất ngay trước mắt là trải nhiệm như thế nào? Thật khó diễn tả thành lời, nhưng chắc chắn đây là một trải nhiệm vô cùng đau khổ.
Khoảnh khắc Cheongsan hóa thành không khí tan biến trong vòng tay Gwinam và Suhyeok, trước mắt hai người như tối sầm lại, cả thế giới sụp đổ cả xuống. Nước mắt không ngừng rơi, đầu ngón tay run rẩy ngay lúc nãy còn chạm vào cơ thể nóng rực của cậu giờ chỉ còn một khoảng trống vô vọng.
Cả hai người bất động hồi lâu, cho đến khi cha mẹ Cheongsan hay tin chạy đến. Phu nhân Lee nghe tin liền ngất lịm, ông Lee đỡ vợ mà chẳng cầm được nước mắt, ông Yoon cũng chỉ nhẹ nhàng vỗ vai con trai.
Bữa tiệc vì thế đành phải dừng lại. Không muốn to chuyện nên nhà Cheongsan đều giấm nhẹm chuyện thiếu gia bị mất tích, cha Lee đến trường thưa chuyện với nhà trường rằng con trai bị bệnh nằm viện.
Tựa như một cơn mơ, Cheongsan biến mất không một vết tích, mà đối với họ đó chính là một cơn ác mộng.
Gwinam thẫn thờ ngồi trên bàn làm việc trong phòng giáo viên. Hôm nay là ngày phát bài kiểm tra, hai bài đạt 100 điểm của Cheongsan để yên trên mặt bàn. Y định sẽ gọi riêng cậu lên, hỏi tại sao thành tích lại lên nhanh như thế, liệu có học hành quá sức không, rồi động viên cậu một câu và bỏ hình phạt ra ngoài đứng kia đi. Nhưng giờ chẳng còn cơ hội nữa rồi.
Suhyeok cũng không kém cạnh. Hắn mất đi toàn bộ sức sống, vụ cá cược kia cũng coi như bỏ, mỗi ngày đến trường đều chỉ nằm ngủ, đầu lúc nào cũng nhìn sang phía bên cạnh như Cheongsan vẫn còn ở đó. Trong vô thức, hắn còn đến tiệm bánh dạo nọ hai người cùng ghé, dường như đang cố tìm kiếm hình bóng của cậu còn sót lại quanh đây.
Sau mỗi giờ học, Suhyeok đều ghé nhà Cheongsan, tất nhiên đã được sự cho phép của cha mẹ cậu. Hắn nằm trên giường cậu, buồn bã về hương thơm quen thuộc dần dần mất đi. Không lâu sau, cửa mở ra, Gwinam bước vào rồi cũng nằm xuống bên cạnh hắn.
Cả hai đều hiểu mình đều yêu Cheongsan, và cũng biết kẻ bên cạnh mình yêu cậu. Nếu cậu còn ở đây, cả hai chắc chắn sẽ cạnh tranh công bằng, nhưng chữ nếu nói ra đâu có thành sự thật?
Suhyeok chán nản, không nằm nữa mà đứng dậy đi một vòng quanh căn phòng. Ánh mắt hắn chợt dừng lại ở một cuốn sổ tay trên bàn, sự tò mò nổi lên, hắn cầm lên đọc thử.
Xin chào Lee Cheongsan. Không biết tôi xuyên vào cậu như này thì cậu có xuyên vào tôi không, nhưng tôi cứ viết để nếu cậu quay lại cho chắc chắn. Nói ra chắc chẳng ai tin đâu nhưng thực ra tôi chính là người tạo ra thế giới này. Thế giới này là tiểu thuyết do tôi viết, nhưng nhân vật mang tên Lee Cheongsan không hề tồn tại, tôi cũng không hiểu sao cậu lại có mặt trong thế giới này nữa. Mọi thứ có hơi khác thế giới của tôi một chút, nhưng cũng ổn thôi, dù gì tôi cũng hơn cậu bốn tuổi, tôi có thể thích nghi được. Việc xuyên vào đây cũng giúp cho tôi gặp lại cha mẹ đã mất từ lâu. Tôi sẽ cố sống trong thân phận của cậu thật tốt cho đến khi cậu quay trở lại.
Suhyeok thất kinh đến mức đánh rơi quyển sổ. Bị tiếng rơi làm cho giật mình, Gwinam ngồi bật dậy. Nhặt quyển sổ lên, y cũng không tin được vào mắt mình.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AOUAD] [Suhyeok x Cheongsan x Gwinam] LA DOULEUR EXQUISE
Hayran KurguCouple : 3P Suhyeok x Cheongsan x Gwinam Thử thách với thể loại mới là xuyên không, mong đây trở thành một chiếc fic thành công khác sau fic "Này..." LA DOULEUR EXQUISE : "Đau đớn đến nghẹt thở vì mãi không có được người ta thương..."