10 - Thay đổi

490 60 13
                                    

Park Sunhwa cầm bảng điểm thành tích mà thở dài. Gwinam bị tiếng thở dài của cô gây tò mò, bỏ chiếc bút đang chấm bài quay sang hỏi han:

- Có chuyện gì khiến cô Park sầu não vậy?

- Tôi đang lo lắm thầy Yoon ạ! - Cô lắc nhẹ đầu, hàng lông mày như muốn dính chặt vào nhau - Sắp đến kì thi cuối kì rồi, có mấy em học sinh khiến tôi lo quá!

- Cô lo điểm thi đua của lớp thấp ư?

- Điểm thấp thì tất nhiên là lo rồi, nhưng tôi càng lo cho thành tích cá nhân của các em hơn. Đặc biệt là hai em Suhyeok và Cheongsan, lúc nào thành tích cũng chót lớp như này rất đáng quan ngại.

Nghe thấy hai cái tên kia, Gwinam chợt giật thót. Không thể nói thành tích hai tên nhóc đó thấp trong môn của y là do y đuổi cả hai ra ngoài không cho ngồi mỗi khi đến tiết của mình được.

Nhắc lại cũng thấy khó chịu. Cheongsan sao mà cứng đầu như thế, chỉ cần cầu xin y một lần là y sẽ cho mà? Thế mà mỗi khi đến tiết toán, y vừa bước chân vào lớp là cậu lập tức bước ra ngoài bằng cửa sau, hết tiết y vừa bước chân ra khỏi lớp thì cậu bước vào liền. Đã rất lâu rồi, thứ y nhìn được chỉ là bóng lưng của cậu mà thôi.

Tự dưng... có chút nhớ.

Nhớ gương mặt nhỏ nhắn ấm ức mỗi khi mình nói vài câu nặng nhẹ, nhớ ánh mắt si mê cậu lén nhìn mình khi đang giảng bài, nhớ bộ dạng rụt rè mỗi khi cậu bị phạt ở phòng giáo viên.

Cố xua đi hình bóng Cheongsan trong trí óc, Gwinam cầm lại bút tiếp tục chấm bài. Tình cờ thế nào, bài tiếp theo y chấm chính là của cậu.

Vì phải đảm bảo đủ số lượng bài kiểm tra nên hôm kiểm tra y cho Cheongsan và Suhyeok vào lớp để làm bài. Và để thể hiện rằng mình vẫn rất giận, y kê ghế ngồi ngay sau lưng hai đứa cả buổi.

Cả buổi kiểm tra kéo dài một tiếng, Cheongsan không hề nhìn y lấy một cái. Càng ngạc nhiên hơn là cậu lại làm bài chứ không ngủ như trước.

Đôi khi Gwinam cảm giác Cheongsan này không phải là Cheongsan mà y từng quen biết, không phải Cheongsan mà y từng hẹn hò, không phải Cheongsan mà trong mắt chỉ có mình y.

Cây bút đỏ đặt đến dòng nào đều khoanh tròn, cả một bài kiểm tra đều là dấu tròn đỏ. Đúng hết, 100 điểm.

Gwinam không tin vào mắt mình. Bài kiểm tra của Cheongsan đạt 100 điểm? Liệu có phải cậu gian lận?

Không thể nào, rõ ràng hôm đó y đã nhìn cậu không rời mắt cả buổi mà?

Y biết Cheongsan là một đứa trẻ thông minh. Qua khoảng thời gian dạy kèm cho cậu, y hiểu rõ lực học của cậu ổn, nhưng cũng chỉ dừng ở tầm trung, số điểm tuyệt đối này y chưa từng nghĩ tới.

Nhìn vào dòng tên trên bài kiểm tra, đến chữ viết cũng khác hẳn, đẹp và ngay ngắn hơn trước nhiều. Rốt cuộc một người vì mất trí nhớ mà có thể thay đổi nhiều đến thế sao?

Lee Cheongsan, rốt cuộc em là ai?

__________

- Hắt xì!

Cheongsan sụt sịt mũi khiến Joonyeong ngồi đối diện giật mình rơi cả sách, quan tâm hỏi:

- Cậu ốm hả?

[AOUAD] [Suhyeok x Cheongsan x Gwinam] LA DOULEUR EXQUISENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ