CHƯƠNG 487: TỪ ĐƯỜNG

400 16 3
                                    

CHƯƠNG 487: TỪ ĐƯỜNG

EDITOR: ROSALINE

BETA: MIRA


Căn cứ lý giải của Triển Chiêu đối với U Liên, hắn cảm thấy Dã Vong Ưu có thể giống Hạ Vãn Phong nhiều một chút.

Căn cứ lý giải của Triệu Phổ đối với Hạ Nhất Hàng, hắn cảm thấy Dã Vong Ưu có thể giống U Liên nhiều một chút.

Bạch Ngọc Đường ngược lại cảm thấy, thay vì nói Dã Vong Ưu người này không thể đoán, không bằng nói, là hai bộ tòa nhà này cùng một pho tượng tượng đá không giống bình thường.

Mà từ góc độ của Triệu Trinh đến xem, chuyện có thể đơn giản hơn một ít.

Diên Tê lâu tòa nhà này, đều là thuộc về tiền triều xưa xây, người khi đó kiến tạo ra được là vì cái công dụng gì không người biết, nhưng về sau có lẽ bị người lợi dụng, đi đối phó bảy Quốc công...

Nhưng Triệu Trinh lại cảm thấy, nơi này hình như còn thiếu chút gì.

Bởi vì hai bộ tòa nhà rất cao cấp, mà bảy Quốc công có quá bình thường... Nói đơn giản một chút, bắt mấy tên trộm nhỏ không cần Cửu thúc xuất động binh mã đi! Muốn đối phó bảy Quốc công, đừng nói là đem bọn họ từ hoàng thành đánh đuổi, coi như là đem bọn họ đều làm thịt, cũng không cần dùng đến kế hoạch phức tạp như vậy, vừa là chống lại Ác ngôn linh nguyền rủa vừa là hai bộ cơ quan lâu.... Đám người thiển cận kia cũng xứng?

Ăn xong cơm tối rồi, mọi người đi theo Dã Vong Ưu đến từ đường đến xem "Diễm quỷ" .

Đi qua hành lang gấp khúc thật dài, vừa đi qua hai cái vườn hoa, mới tới nơi một tòa trước "Từ đường" Hơi có chút thần bí này.

Chợt vừa thấy được tòa từ đường này, tất cả mọi người chỉ nghĩ tới ba chữ —— lão phòng tử*.

*nhà cũ xưa.

Đích xác, tòa nhà này thoạt nhìn tương đối cũ kỹ, đại khái là bởi vì phòng xá xung quanh đều là dựng mới, cho nên so sánh với nhau, lối kiến trúc từ đường này tuy rằng rất thống nhất, nhưng lại có vẻ vô cùng cũ.

Nhưng đây là một tòa nhà tuy rằng cũ kỹ, lại vô cùng "Xinh đẹp".

Cả tòa nhà đều là kết cấu gạch đá, không có một chút trang trí điêu khắc, cửa sổ, tường ngoài đều là đá gạch chồng chất kết giao mà thành. Kẽ hở của Gạch đá, tạo thành hoa văn gợn nước vô cùng tự nhiên. Trong khe hở hiện đầy dây leo, lá xanh nhỏ vụn cùng hoa nở màu trắng, theo hoa văn gợn nước phập phồng chậm rãi uốn lượn, liếc mắt nhìn sang, giống như là nhìn mặt nước sóng gợn lăn tăn dưới ánh trăng.

Tất cả mọi người bị một màn "Xinh đẹp" này làm cho giật mình, nhìn chằm chằm tòa "Từ đường" Này không chớp mắt, trong lòng khen ngợi —— trước không nói kỹ thuật này, chỉ riêng thẩm mỹ này thì không phải là trình độ của người bình thường.

Thưởng thức một lúc lâu, tất cả mọi người theo bản năng quay đầu nhìn lại Dã Vong Ưu.

Dã Vong Ưu khẽ mỉm cười một cái, hai tay nhét vào tay áo, ngước mặt như đang khoe khoang, "Xinh đẹp đi? Ta mời công tượng sửa nhà tới, một người cũng không dám đụng tòa nhà này, rất nhiều tên thô kệch không học thức cũng không nói ra lời, làm việc mệt mỏi cũng sẽ đến ngoài cửa từ đường ngồi, nhìn tòa nhà này nghỉ ngơi. Còn có, các ngươi có biết hay không, chờ đến buổi tối lúc đêm khuya vắng người, gió đêm thổi tới giữa kẽ hở của những gạch đá này, sẽ phát ra thanh âm sóng lớn, không phải là cái sóng biển của biển rộng, mà là cái chảy róc rách của suối. Lúc Trời mưa, vô luận xuống bao nhiêu mưa, trong từ đường đều nghe không được tiếng mưa gió, mưa to cùng gió to, cũng sẽ theo khe hở đá gạch bị phân tuyến, lặng yên không một tiếng động biến mất."

[X] Long Đồ Án - Tiếp Theo (Q09 - Q11)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ