kai đã "trú nhờ" nhà taehyun cũng đã được gần một tuần rồi. trong khoảng thời gian ở lại đây, cậu thu thập thêm cho mình sở thích mới, đó là đọc sách. ai mà biết sách cũng thú vị phết, dù lắm lúc nhìn vào mấy hàng chữ quá lâu khiến cậu có chút đau mắt. lịch sử thế giới cận đại cũng vui đấy nhưng kai vẫn là trung thành với animal crossing thôi.
"cậu đọc xong rồi à?"
taehyun để ý cuốn sách đã đóng lại nằm yên vị trên đùi kai. em biết cậu ta chẳng thể nào đọc qua nổi chương hai của cuốn đó đâu nhưng vẫn cứ hỏi.
"à không, hơi mỏi mắt nên tớ không đọc nữa."
"nếu không thích thì cậu cũng đừng ép bản thân, sở thích mỗi người mỗi khác mà."
"chỉ là... tớ thấy cậu lúc nào cũng có sách bên mình. cậu hẳn là thích sách lắm nên là tớ muốn có gì đó tương đồng với cậu."
đáng yêu đấy.
không còn dồn sự chú ý vào những hàng chữ đen dày đặc trên giấy trắng, kai lơ đễnh nhìn ra ngoài cửa sổ. từ vị trí này trong phòng taehyun có thể nhìn ra phía rừng đom đóm. khu rừng ban ngày nhìn khác một trời một vực so với ban đêm. nhìn trông cứ chán chán, y như mấy khu rừng bình thường. không có ánh sáng từ những con đom đóm khiến cho khu rừng mất đi cái nét huyền bí, quỷ dị của nó. đang lạc trôi trong suy nghĩ, cậu chợt nhớ ra gì đó.
"à taehyun này, cái đêm mình đi rừng đom đóm ấy. hôm đầu tớ tới ấy. nhớ không?"
taehyun gật đầu, ra hiệu kai nói tiếp.
"lúc cậu và tớ đi về, tớ để ý có một ngã ba đường. phía trái là để ra khỏi rừng thì tớ biết rồi. thế còn bên phải dẫn ra đâu thế?"
"không đâu cả. chẳng có gì để tò mò đâu."
"thật không?"
"thật."
"thế mà yeonjun-hyung bảo đường bên phải dẫn ra một căn biệt thự bỏ hoang đấy. không lẽ anh ta nói dối à?"
"sao cậu lại tin lời yeonjun-hyung? tưởng cậu không thích anh ấy?"
kai nhún vai, đúng là cậu không ưa yeonjun thật nhưng là anh ta tự xáp lại rồi huyên thuyên với cậu đấy chứ ai muốn bắt chuyện đâu. có một điều cậu phải công nhận là từ anh ta toả ra hào quang trung tâm rất mạnh. đã vậy còn biết cách ăn nói. kể chuyện xàm mà nghe cũng thấy cuốn. cơ mà điểm trừ là mấy câu đùa của anh ta nghe cứ bị ngang, chẳng mắc cười tí nào.
"thế là không có biệt thự bỏ hoang nào à? chán nhỉ? tớ muốn được làm thử mấy trò thử thách lòng can đảm ấy."
taehyun gập sách, đứng dậy lấy áo khoác rồi kéo kai đi với mình.
"đi."
"hở? đi đâu?"
"đi. tôi dẫn cậu tới căn biệt thự đó."
"ơ thế là có à?"
"có. nhưng nếu cậu khóc đòi mẹ thì tôi không dỗ đâu."
để cậu ta bị doạ sợ tới mức đòi bỏ về thành phố thì càng tốt.
BẠN ĐANG ĐỌC
[hnk x kth] curiosity killed the cat
Fanfictioni exchanged nine lives for a lifetime with you.