mấy hôm gần đây kai để ý trong nhà taehyun xuất hiện rất nhiều lông mèo, toàn bộ đều là lông đen. kai biết chắc chắn là taehyun không nuôi mèo, cậu đã ở nhờ cả tháng trời rồi, có thấy bóng dáng con mèo nào đi trong nhà đâu? thậm chí tới mấy thứ thiết yếu như bát ăn, chỗ vệ sinh hay chỗ nằm cho mèo còn không có nữa. với lại, từ lúc tới làng kai cũng chỉ kè kè theo taehyun, cậu chẳng bao giờ thấy em lại gần con mèo nào cả. mà dù có chơi với mèo thì lông mèo cũng đâu đến nỗi có khắp nhà như thế được?
kai thắc mắc nhưng taehyun không thể giải đáp. bởi em đang phải khổ sở với việc che giấu thân phận yêu quái của mình. việc duy trì cơ thể con người ảnh hưởng rất nhiều đến yêu lực, điều đó giải thích cho cái mớ lông mèo đang xuất hiện ngày càng nhiều trong nhà. con người stress thì rụng tóc còn (yêu quái) mèo stress thì rụng lông. điều này không có căn cứ nhưng taehyun cứ cho là vậy đi.
taehyun thở dài nhìn lịch mặt trăng đặt trên bàn học, cơ thể đã bất ổn đã đành, hôm nay lại còn ngày trăng non, thời điểm mà yêu lực trở nên yếu nhất. đối với con người thì mặt trời là nguồn năng lượng còn đối với yêu quái là mặt trăng. yêu quái hấp thụ ánh trăng để tạo thành yêu lực, trăng càng sáng yêu lực càng mạnh và ngược lại.
"này taehyun, sao hôm nay lại treo đèn lồng nhiều hơn mọi khi vậy?"
"bởi vì hôm nay là ngày trăng non. vì không có trăng nên trời sẽ tối hơn mọi khi, vậy nên mới phải treo thêm đèn."
"ra thế. ở thành phố chẳng có cái chuyện này đâu nhỉ, cứ mặt trời lặn là đèn đường lại sáng choang."
"đúng vậy. ở thành phố không bao giờ có được cảm giác này đâu. ban ngày với ban đêm chẳng khác gì nhau cả."
"tớ lớn lên ở thành phố cả cuộc đời mình. nhìn đèn đường tới hoa cả mắt. nhờ có cậu mà tớ mới biết đến những khoảnh khắc như thế này."
"có nhiều điều mà cậu chưa được biết lắm. dành thêm chút thời gian khám phá đi."
trời đổ mưa lùn phùn, kai và taehyun ngồi cạnh nhau bên khung cửa sổ nhìn xuống đoạn đường vừa được treo thêm những chiếc đèn lồng đủ màu đủ sắc. dạo này trời rất hay đổ mưa vào chiều tối, không khí lành lạnh khiến cho người ta dễ lười biếng. đối với taehyun thế này cũng tốt, đêm trăng non có mưa thế này thì em không phải đi ra ngoài, cứ ở nhà nằm nghỉ là được.
"nhìn kìa, là yeonjun đấy. trời mưa thế này mà anh ta cũng siêng ra đường ghê ha."
kai chỉ vào bóng chiếc dù màu xanh dương đang chậm rãi di chuyển dưới mưa, một chút màu đỏ lấp ló dưới tán dù. cả làng này chỉ một mình yeonjun là chơi trội có nguyên quả tóc đỏ rực không ai làm lại. chính vì quá nổi bật nên dù có ở đâu kai vẫn có thể để ý tới.
"kai, cậu nhớ cái đêm cậu hỏi tôi về quá khứ với yeonjun-hyung không?"
kai gật đầu, cậu nhớ chứ. taehyun lúc đó chỉ bảo cậu đừng bao giờ tò mò về quá khứ của người khác như thế. kai đã đồng ý sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện đó nữa, chỉ khi nào taehyun muốn thì em sẽ nói.
"tôi và hyung là người yêu cũ của nhau. mà chắc cậu có để ý là yeonjun-hyung vẫn còn tình cảm với tôi đúng không?"
"thật ra cũng không khó bỏ qua được vì trên mặt anh ta hiện lên hết rồi."
BẠN ĐANG ĐỌC
[hnk x kth] curiosity killed the cat
Fanfictioni exchanged nine lives for a lifetime with you.