Chạy thật nhanh lên lớp, lách qua dòng người cuối cùng tôi cũng đến lớp. Tôi đến chỗ ngồi thường ngày của mình, chỗ ngồi của tôi ở cuối lớp bên phải là Best bên trái là Max, hai bọn nó chắc đang ung dung đi lên phanh thây tôi ra điều tra.
Nhân lúc nó chưa lên tôi nằm xuống bàn diễn nét mệt mỏi để thoát khỏi sự tra hỏi đến tận chân trời cuối đất của hai chiếc loa phường kế bên.
Thiết nghĩ thằng Best và Max nếu không học kỹ thuật chắc bây giờ chúng nó đang học tâm lý học tội phạm để thẩm vấn bọn tội phạm rồi nhỉ.
Nằm ườn ra bàn được một lúc, những âm thanh lạch cạch hai bên tai tôi truyền đến ập lên não tôi. Đã đến lúc tôi phải diễn thật rồi à không giả thôi, tôi không muốn bệnh tiếp đâu.
"Ay Pete, hết giờ rồi" - Tôi bật dậy khỏi cơn mơ, khắp người tôi mồ hôi như suối. Tôi vừa gặp chàng trai áo đen đó, nhưng hình như hắn ta bị bắt đi thì phải. Tôi thấy có người nằm co quặp trên sàn xung quanh là một đám người có vẻ là giang hồ, tay chân đều có những hình xăm dữ tợn, người thì râu dài người thì tóc dài, trên tay mỗi người một cây gậy. Theo như những ký ức còn sót lại có lẽ là 5 người
Họ xoay quanh một chàng trai nằm dưới sàn, mỗi một lần vung gậy vào người chàng trai đó là đầu tôi lại nhói lên. Càng lúc động tác vung gậy cành nhiều hơn đầu tôi đau nhói, tôi dùng tay ôm lấy đầu mình miệng lẩm bẩm vài từ đứt khúc nhưng cơn đau sắp nuốt chửng tôi.
"Hơi Pete mày có sao không?"
Cố nhớ lại những chi tiết lúc nãy nhưng thằng Best không cho tôi làm điều đó. Thằng Max đưa tay quơ quo trước mặt tôi kéo tôi khỏi những ký ức.
"Mày có sao không Pete, sao lại đờ người ra như vậy? Không khoẻ à? Nếu chưa khỏi hẳn thì về nghỉ đi, tao với thằng Max điểm danh dùm cho không sao đâu"
"Tao hơi nhức đầu xíu thôi, không sao"
"Không khoẻ thì về đi, dăm ba chuyện điểm danh tao lo tất. Nào khoẻ rồi đền công sau" - Max đặt tay lên vai trấn an tôi
"Xời đi kím bảy viên ngọc rồng tao làm không được nhưng mà điểm danh dùm mày thì dễ ợt" - Best tiếp thêm
"Huhu cảm động quá cơ, hôm qua tao nhờ điểm danh dùm thôi mà la lối om xòm sáng sớm muốn banh căn tin người ta, bây giờ đòi điểm danh cho tao"
"Tụi tao làm cho mày vui thôi, chứ bạn bè mấy việc nhỏ như vầy chả là gì cả. Đúng không Max?"
"Ờ ờ đúng đúng, không khoẻ thì có thể nghỉ"
"Nói chứ tao không sao, chỉ hơi nhức đầu chút thôi, uống thuốc là khoẻ ngay í mà. Ê mà người ta về hết rồi kìa"
"Ayy shiaaaa, tao quên đón em. Bye tụi bây mai gặp" - Max lên tiếng rồi mang balo bay đi trong gió, không biết thằng Max nó bị gì mà vừa nói 1s trước 1s sau chạy như bay.
"Về thôi mày"
Best vỗ vai tôi, hai đứa tôi đi cùng nhau xuống lầu.
"Ê mà tao cũng quên, hôm nay ba kêu về sớm. Mày về cẩn thận nha tao đi trước" - Không kịp để tôi trả lời, nó lại bay trong gió y như thằng Max lúc nãy.
![](https://img.wattpad.com/cover/316177467-144-k953999.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
EVER LOVED
Teen Fiction- Fanfic VegasPete Nếu như Pete không phải là vệ sĩ chính gia mà chỉ là một người bình thường xuất thân từ cô nhi viện thì câu chuyện của hai người họ sẽ diễn ra như thế nào? "Vegas, có phải là em yêu anh rồi không?" ...