Chap 16

787 76 5
                                    

[ Ai bảo e ngốc.]

Đỗ Hà liên tiếp bị trêu, cô cho rằng Linh tổng sẽ không nhạt nhẽo như thế, nhưng sự thực chứng minh, Linh tổng so với cô tưởng tượng còn nhạt nhẽo hơn.

[ Nhạt nhẽo.] Nói xong, Đỗ Hà cũng nở nụ cười, đặc biệt là hiếm khi thấy Linh tổng cười đến vui vẻ như vậy, [ E còn rất ấu trĩ...]

Có điều, ở trước mặt Lương Thùy Linh, Đỗ Hà luôn cảm giác trí thông minh của mình có chút thấp.

Ngày thứ hai, Lương Thùy Linh không gọi dì giúp việc đến làm cơm tới, trong nhà cái gì cũng sẵn có, cái không cần cũng có nốt, hơn nữa Đỗ Hà làm cơm, thật sự rất hợp khẩu vị của cô.

Đỗ Hà ngày hôm nay dậy khá muộn, ngáp một cái đi ra bên ngoài thì thấy Lương Thùy Linh đang mặc áo ngủ nhấp rượu đỏ, ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách , cầm ipad đang làm gì đó, cảnh tượng này thực sự rất đẹp mắt..

Đỗ Hà tựa tay trên lan can tầng hai từ trên mơ mơ màng màng nhìn xuống chị, da trắng, tóc dài bung xõa, xung quanh toát nên mùi vị của nữ nhân trưởng thành, đại khái chỉ cần nở nụ cười, liền có thể khiến các nam nhân mê mẩn điên đảo.

[ Đã mấy giờ rồi, sao giờ mới tỉnh?] Lương Thùy Linh ngẩng đầu nhìn lên, liền bắt được Đỗ Hà đang nhìn trộm, còn buồn ngủ, ngày hôm qua đã nói là phải làm cơm, vừa nằm xuống ngủ đến giờ mới dậy. Lương Thùy Linh tiếp tục nhìn màn hình ipad, nói ba chữ , [ Tôi đói rồi.]

Đỗ Hà quên đặt đồng hồ báo thức, cũng không ai gọi cô, nên cô ngủ thẳng đến buổi trưa, ngày hôm nay vẫn tính là dậy sớm.

[ Ừm.. Em đi làm cơm.] Vừa mới tỉnh dậy, âm thanh của Đỗ Hà đều mềm mại hơn so với bình thường, còn mang theo chút lười biếng.

Nghe được âm thanh này, Lương Thùy Linh lại ngẩng đầu lên, lúc này Đỗ Hà đã xoay người, đưa tay túm lấy mái tóc có chút ngổn ngang, kéo dài hai cái chân miễn cưỡng đi về phòng ngủ....

Qua đêm ở nhà người khác, thật đúng là không có chút khách khí nào.

Mười mấy phút sau, Đỗ Hà rửa mặt xong xuôi, cũng lười thay quần áo trên người, trên người mặc một cái áo T-shirt trắng dài, che khuất hông, để trần hai chân trắng nõn thẳng tắp, giẫm lên cầu thang, cộc cộc đi xuống dưới tầng.

[ Linh tổng, chị muốn ăn gì?] Đỗ Hà đi tới trước mặt Lương Thùy Linh, một bên vừa nói, một bên đưa bàn tay ra sau đầu, gom mái tóc đen bóng nhẹ nhàng cuốn lên.

Cô không có trang điểm, nét đẹp trông rất thanh thuần, có phần ngây thơ, Lương Thùy Linh thả Ipad trên tay xuống,[ Gì cũng được.]

Ăn gì cũng được thật sự là đang làm khó cô sao, có điều Lương Thùy Linh hình như không kiêng ăn gì cả, Đỗ Hà cuốn tóc xong, cười nói,[ Vậy e sẽ tùy ý làm..]

[ Đúng rồi, chị có bận gì không?]

Đỗ Hà nhìn chị ngày hôm nay ăn mặc rất nhàn nhã, 10h còn mặc áo ngủ ngồi ở trong phòng khách, cũng không trang điểm, [ Nếu như không bận gì, e đi nấu súp cho chị.]

[ Không bận gì.]

Đỗ Hà đi vào nhà bếp, kéo mở tủ lạnh tìm kiếm nguyên liệu nấu ăn, có thể nói là không thiếu gì cả, một mình chị ấy có thể ăn nhiều như vậy sao?

[Linh Hà] - Cùng Em Đùa Mà Thành Thật - CNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ