Mười nghìn ngày quên em

1.6K 108 10
                                    

Cô ấy mất vào một buổi đêm trăng sao lấp lánh, sáng sớm hôm đó, Sakura được phát hiện vẫn đang cắm những bông hoa xanh vào chiếc bình nhỏ phía đầu giường. Phóng xạ của cuộc thí nghiệm nửa năm trước đã làm mất đi khả năng nhìn của cô và ghì cô vào giường bệnh đã hai mươi ngày nay. Tuy vậy, Sakura vẫn luôn nở một nụ cười mặc cho cơ thể đã ngày một rệu rã. Tất cả chúng ta, bao gồm những người thân thuộc với cô và chính cô ấy đã biết đến sự lây nhiễm phóng xạ quá muộn màng để có thể cứu nguy cho một sinh mạng. Những người ở bệnh viện vẫn thường nhìn thấy chồng và con gái của cô đến chăm sóc cho người phụ nữ của họ, nhìn gia đình ba người ngồi quây quẩn bên nhau cười nói trong những giây phút ấy, không ai nghĩ họ sẽ phải chia xa. Thế nhưng, ông trời đã không đem về bất cứ một tia hi vọng nào cho họ. Sakura đã mất sớm hơn thời gian dự kiến một tuần...

Tiếng khóc tỉ tê vang lên trong đêm tối, Sarada không kiềm được những cơn nấc xé lòng còn người đàn ông bên cạnh khuỵu xuống, đôi mắt khác màu cay đắng ứa ra những giọt lệ. Mọi nỗ lực đều vô ích, Sakura đã mang đứa trẻ cùng cô đến thế giới bên kia.

Rạng sáng ngày hôm sau, có tin phát tang từ bệnh viện, một đám tang giản dị so với thân phận và cống hiến hết mình của người phụ nữ yểu mệnh khi còn sống. Chỉ có những người đồng đội và gia đình đến tiễn biệt đóa hoa anh đào lần cuối cùng trước khi gửi cô vào đất mẹ. Sasuke nhìn người vợ đã dành cả đời để yêu anh không còn thở, bờ vai run rẩy tang thương.

Thế là từ nay chỉ còn anh phiêu bạt giữa đời này.

Cô đã bỏ lại anh...

Tạm biệt em và con, hai người thượng lộ bình an.

Cảm ơn

Và...

...Xin lỗi

Sau đám tang, hai cha con trở về với căn nhà quen thuộc. Không còn bóng dáng mái tóc hồng, không còn ánh đèn điện trong bếp, không còn người vợ, người mẹ vui vẻ chạy ra: "Mừng hai cha con về nhà!". Mọi thứ như vương vấn kỉ niệm về nữ chủ nhân khiến tâm trạng thêm trùng xuống. Sarada thất vọng lấy ra tấm ảnh chân dung bọc cẩn thận trong lớp vải đen đặt lên bàn thờ, thắp hương nghi ngút nhìn một hồi lâu. Sasuke tiến đến bên cạnh, khẽ miết tay lên nụ cười rạng rỡ, không nói gì.

Từ giờ, anh sẽ phải sống mà không có em...

Sakura...

Đời này, anh và em mãi mãi là vợ chồng.

________________

Ngày đầu tiên sau khi cô đi, căn nhà vẫn gọn gàng như thế. Đồ đạc của cô được giữ nguyên như khi Sakura còn sống, mỗi ngày, Sasuke đều dành ra phân nửa thời gian mình có để lau chùi chúng cho cô. Anh đã quyết định ở lại làng để chăm sóc Sarada thay phần mẹ, nhưng mỗi khi nhìn tấm ảnh cưới còn chưa kịp treo lên tường người đàn ông lại gục ngã trong tuyệt vọng.

________________

Ngày thứ 5 sau khi cô đi, không có nhiều đổi khác. Sarada đạt điểm tuyệt đối ở trường học, nhưng niềm vui bé nhỏ ấy vẫn không địch lại được nỗi mất mát to lớn bao trùm lên hai cha con trong bữa cơm tối. Chiếc ghế Sakura vẫn hay ngồi nay thay bằng một tấm ảnh khác của cô.

Đã Yêu Thì Yêu Cho TrótNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ