Cảng lớn thì thật sự lớn. Cậu chỉ biết nhắm theo toà nhà cao tầng trong trung tâm thành phố mà dẫn anh chạy trốn. Vừa chạy vừa không ngừng nói : "Peri tôi chưa bao giờ làm nhiệm vụ bị phát hiện như vậy đâu."
Vương Tuấn Khải thở dốc đáp lời : "Tôi cũng chưa thấy được một sát thủ nào lại làm nhiệm vụ bị phát hiện còn liên lụy cả chủ của mình như vậy đâu!!!"
Anh nhìn cách đó có một chiếc xe đang ngừng lại kiểm duyệt ngay ở cửa cảng lớn. Chỉ cần qua khỏi cửa này thì xem như ra khỏi cảng. Nhưng chắc chắn ra khỏi đây thì đám người sau lưng sẽ từ bỏ truy đuổi sao? Đương nhiên là không. Vương Tuấn Khải nheo mắt như có điều suy nghĩ. Một giây sau liền nhanh chân chạy ngang cậu. Kéo ngược cậu chạy theo phía mình.
Vương Nguyên ngơ ngác nhìn bóng lưng của anh. Phía sau vẫn còn người theo chân nên thời gian gấp rút. Không kịp hỏi quá nhiều vấn đề. Chiếc xe hàng mà anh nhắm đến họ vẫn còn mở toang cánh cửa sau của thùng xe. Tài xế lại đến phía trước làm biên bản xuất hàng. Anh dựa vào lợi thế này mà kéo theo cậu đến thùng hàng kia. Đến lúc này cậu khựng lại một nhịp : "Nếu vào trong khó mà thoát ra ngoài."
"Cũng không thể cứ một đuổi một chạy như vậy mãi."
"Anh thích thì tự lên đi!!!"
Vương Nguyên vùng vẫy định chạy. Bị anh nắm lấy cổ áo ném một phát trọn vẹn lăn vào thùng hàng. Vì thùng hàng này chứa đựng nhu yếu phẩm tươi nên đọng lại chút băng. Vừa lên đã trượt dài vào trong. Anh nhìn kĩ xung quanh, sau đó cũng nhảy vào trong.
Cậu chật vật đứng dậy. Quan sát bên trong thùng hàng này chính là nhu yếu phẩm liên quan đến thực phẩm tươi sống được đông lạnh. Nhiệt độ trong đây ít nhất cũng phải âm hơn 3 độ. Vương Nguyên nhìn xong thì hướng mắt ra cửa xe. Vừa nhìn thấy anh đã vào trong. Cửa xe cũng vừa vặn bị đóng lại. Tiếng gài cửa vang lên lạch cạnh khiến cậu hồi hộp còn hơn cả việc nghe tiếng súng lên đạn. Cậu vươn chân đá đến anh một cước. Lớn tiếng : "Are you crazy!!!"
"Chuyến xe nào không có điểm đến?"
"Nhưng anh nghĩ mình chịu đựng được bao lâu trong cái nhiệt độ này? Điên một mình thì đừng kéo tôi theo!!!"
Vương Nguyên liếc mắt đến anh một cái. Nhảy vào một góc ngồi xuống. Tay không ngừng thử tìm cách mở cửa thùng hàng. Nhưng kết cấu của khoá cửa cũng không phải ổ khoá thông thường. Thủ thuật bẻ khoá như cậu ở trong trường hợp này triệt để vô dụng.
Thùng hàng khẽ lắc lư. Dấu hiệu của việc xe hàng đã chuyển bánh. Vương Nguyên xoa đầu khó chịu. Còn không biết điểm đến của nó là đông tây hay nam bắc. Minh Viễn vẫn còn ở nhà đợi cậu. Nếu đêm nay cậu không trở về thì nhất định em ấy sẽ lo lắng. Vệ sĩ chết tiệt của anh khi nãy lúc đưa cậu đến đây, trong lúc trên xe cũng đã lấy đi điện thoại của cậu tránh việc cậu liên lạc với người khác ám sát Vương Tuấn Khải. Minh Viễn dĩ nhiên gọi sẽ không được.
Đều là do anh ta hại mà ra!!!
Vương Nguyên cau mày cong chân đá thẳng vào cửa thùng hàng xe tải một cước. Cú đá không gây hề hấn gì với nó nhưng lại tạo ra sức bật bật cậu trườn về phía sau. Vương Tuấn Khải lúc này cũng không ngồi yên. Vươn tay giữ lại cậu tránh để cậu ngã người về sau. Vương Nguyên mạnh bạo hất tay của anh ra. Ánh mắt nhìn anh như thể đã có mối thù từ lúc chưa lọt lòng mẹ.
![](https://img.wattpad.com/cover/319224076-288-k357092.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Fanfic][Khải Nguyên] Phi Vụ Thứ 47
FanfictionFic : Phi Vụ Thứ 47 Tác giả : Nguyệt Nữ Ánh Trăng Thể loại : Mafia. Hiện đại. Giả nai diễn sâu ấm áp cường Công x Sát thủ dễ lừa nhưng có lúc thâm độc Thụ Bộ Phi Vụ Thứ 47 này là Fanficsion. Là bản Couple Khải Nguyên độc quyền của tài khoản Nguyệt N...